Bia Đỡ Đạn Phản Công
Chương 1052 :
Ngày đăng: 04:09 30/04/20
Edit: Mèo Ú
Beta: Sakura
Thấy chiến hạm xông thẳng lại, giả dụ lúc này Bách Hợp muốn trốn thì đã chậm, bởi vậy cô lệnh trí nhân tạo điều khiển chiến hạm chắn trước chiếc Eternity.
Cái chiếc hạm này giống như một thành trì cực lớn di động trong không trung, dưới tình huống bình thường mà nói, bất kể là hải tặc cấp B hay đoàn hải tặc vũ trụ Storm mà lúc trước Bách Hợp từng gặp qua,thấy có chiến hạm ngăn ở trước mặt, chuyện thứ nhất sẽ làm là sẽ phái ra mấy chiếc Gumdam hoặc phi thuyền tiêu diệt chướng ngại vật trước mặt.
Nếu chướng ngại vật quá mức khổng lồ thì là sẽ dừng lại chiến hạm dùng vũ khí hạt nhân công kích, bình thường ở thời điểm này Bách Hợp sẽ thừa cơ cướp đoạt Gumdam hoặc lợi dụng cái khe hở này đánh vào bên trong chiến hạm, Bách Hợp vốn cho rằng ‘Eternity’ cũng sẽ như thế, ai ngờ rõ ràng đã thấy có chiến hạm chắn trước mình, nhưng chiến hạm kia lại không có ý dừng lại để công kích, thậm chí vòng phòng hộ cũng luôn luôn đóng chặt, cũng không phái ra Gumdam tiến hành công kích, giống như muốn trực tiếp đụng vào, quả nhiên là kinh nghiệm phong phú, không cho mình một tia cơ hội, lông mày Bách Hợp giương lên, rất nhanh cái chiến hạm kia dùng tốc độ cực nhanh tới gần cô, ‘Eternity’đánh chủ ý quả nhiên muốn trực tiếp đâm vào.
Đến lúc này lại đem chiến hạm của mình dời đi đã không còn kịp rồi, chiếc chiến hạm này của Bách Hợp cũng không lớn, dù sao cô trôi dạt trong hệ ngân hà là vì tìm kiếm con mồi mà không phải là muốn trở thành con mồi, cái chiến hạm này còn chưa bằng một phần mười ‘Eternity’, nếu bị đụng thì chiến hạm này sẽ bị vỡ vụn.
Lúc này vòng phòng ngự trước mặt ‘Eternity’ cũng không có bao nhiêu tác dụng, cô mệnh lệnh trí tuệ nhân tạo mở ra vòng bảo hộ. Chính mình đứng ở trong chiến hạm, mắt thấy ‘Eternity’ càng ngày càng gần, cô giống như có thể cảm nhận được hơi thở nguy hiểm trên chiếm hạm kia rồi, rất nhanh hai tay Bách Hợp mở ra ra, một mảng lớn băng thuẫn tầng tầng lớp lớp ngăn ở trước mặt cô, cùng lúc đó chiến hạm ‘Eternity’ cũng đánh tới, ‘Oanh’ một tiếng đánh lên khối băng,mặt ngoài băng thuẫn vỡ ra, nhưng theo linh lực dũng mãnh tràn vào lại tu bổ hoàn toàn.
Sau khi Luyện Thể Thuật trên cấp 8 thì linh lực của Bách Hợp cũng không còn dựa vào thân thể thu nạp nữa mà là mượn linh lực trong trời đất vì chính mình sở dụng. Linh lực cuồn cuộn không dứt giúp cô đem băng thuẫn luôn duy trì nguyên vẹn, nhưng một kích kia của chiến hạm đánh tới lại làm cho khí huyết trong cơ thể cô cuồn cuộn, chiến hạm dưới chân cũng bắt đầu không ngừng lay động lui ra phía sau, thân chiến hạm phát ra tiếng’Két kẹt’ không ngừng. Bách Hợp chỉ ngăn cản thoáng chút, yhừa dịp chiến hạm bị cản trở một giây. Cô lui về trong chiến hạm của mình, lệnh cho trí tuệ nhân tạo mở ra vòng phòng ngự, đang muốn toàn lực chạy khỏi nơi này. Sau khi’Eternity’ dừng lại một chút thì đột nhiên xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Bách Hợp tưởng rằng lần này mình không thể bắt được đoàn hải tặc ‘Eternity’, không tìm được cơ hội đánh vào bên trong chiến hạm Eternity, mình tạm thời không có cách nào phá vỡ trang bị của bọn hắn,vũ khí của mình không lợi hại bằng của người ta, việc lúc này cô nên làm là tạm thời rút lui, lại không nghĩ rằng chiến hạm của đoàn hải tặc ‘Eternity’chỉ trong một chút thời gian, nguyên bản vỏ ngoài mới tinh lấy mắt thường có thể thấy, chiếc chiến hạm đời mới mất của đoàn hải tặc ‘Eternity’,giống như đã trải qua thời gian ngàn vạn năm, vỏ ngoài của chiến hạm vốn hoa lệ bắt đầu bị ăn mòn,ăn mòn, thậm chí thân chiến hạm cũng bắt đầu rách tung toé.
Vòng phòng hộ vốn luôn đóng chặt thoáng cái bị mở ra, mấy chục chiếc Gumdam từ bên trong lao ra, liền ‘Vèo’ một tiếng chẳng quan tâm Bách Hợp trước mặt, tiếng xé gió của Gumdam vang lên, hiển nhiên muốn phá không trung thoát đi.
Một cỗ Gumdam hoảng hốt chạy bừa hướng về phía Bách Hợp, tuy vừa rồi Bách Hợp đã định rời đi nhưng bởi vì biến cố phát sinh quá nhanh, cô còn chưa kịp phản ứng, lúc này thấy Gumdam đâm tới thì cô nắm chặc nắm đấm, ‘Oanh’ một tiếng công kích về phía Gumdam!
‘Răng rắc’ một tiếng, hàn băng từ nắm đấm của cô đụng vào Gumdam kia, đem Gumdam toàn bộ vây quanh, người điều khiển Gumdam còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì cũng bị đóng băng như chiếc Gumdam, bị Bách Hợp thẳng tắp đánh bay ra ngoài, bay ra xa mấy chục thước, ngay sau đó ‘Bùng’ một tiếng nổ tung, cả người lẫn Gumdam hóa thành toái bọt, ngay cả máu đều không thấy một giọt, bị tiêu diệt chỉ trong chốc lát.
Sau khi thể thuật trên cấp 10, nhất là từ khi dị năng thăng cấp, hôm nay Bách Hợp chỉ dựa vào lực lượng của một người cũng có thể tiêu diệt được Gumdam, lúc này cô tiêu diệt một cái Gumdam, vốn cho rằng theo tính cách đoàn hải tặc của Eternity, tất nhiên sẽ tìm cô báo thù, nhưng lúc này những người kia phảng phất như không thấy tình cảnh bên này, từng người đều chạy trối chết.
“Đúng vậy.”
“Là dị năng gì mà có thể không có bất kỳ dấu vết gì, liền làm đến tình trạng như vậy? ” Bách Hợp lúc này chỉ nghĩ đến Cherry đang đứng bên cạnh mình thì cảm thấy lạnh hết sống lưng nói: “Là độc?”
Cherry nhìn chằm chằm vào cô, tươi cười trên mặt tràn trở nên nhạt dần, sau khi nhìn chằm chằm vào Bách Hợp mãi, thần sắc dần trở nên nghiêm túc, khuôn mặt không còn tươi cười giờ trở nên lạnh lùng đến đáng sợ:
“Cũng có thể nói là độc, cô có biết trên thế giới không có thuốc nào chữa được, độc nhất là thứ gì không?” Anh bắt đầu sờ tay của mình, nhìn như muốn gỡ bao tay xuống. Bách Hợp thấy động tác này của hắn, hai chân căng cứng, linh lực trong cơ thể nhanh chóng vận hành, còn chưa nghĩ ra nên trả lời thế nào thì có vẻ Cherry không cần câu trả lời của cô, “Là thời gian., độc của thời gian, không có thuốc nào chữa được, nữ sĩ, dị năng của tôi là khống chế thời gian.” Chỉ cần là vật thể tồn tại thì anh đều có thể cướp đi thời gian, theo dị năng thăng cấp, độc của thời gian có thể cướp đi tuổi thọ niên hạn của bất luận vật thể gì.
Cho nên anh có thể làm cho chiến hạm Eternity trong thời gian ngắn ngủi hóa thành hư vô biến mất không thấy gì nữa, cho nên anh có thể bất động thanh sắc, không cần trực tiếp đụng vào những chiếc Gumdam bay ra từ chiến hạm Eternity đã có thể làm cho chúng tại lập tức nổ tung, anh có thể bất động thanh sắc giết người, Bách Hợp lúc này hồi tưởng lạ, lúc đầu ở trên thuyền buôn gia tộc Tiene lần thứ nhất gặp được anh, có lẽ lúc ấy dị năng của anh còn chưa có tiến triển đến tình trạng đáng sợ như bây giờ, khi đó người gia tộc Tiene bị chết là hắn đã khống chế thời gian, cũng tự mình động thủ đấy, hoặc có khả năng lúc này anh cũng động thủ, nhưng bởi vì do dị năng của anh nên mình không thấy.
Khó trách trong tư liệu trong đoàn hải tặc cấp độ S có rất nhiều thứ về anh đều là không biết, hệ thống chỉ nhắc nhở người này cực kỳ nguy hiểm.
Bách Hợp cười khổ, nếu lúc trước cô còn có tâm tư muốn phản kháng thì sau khi Cherry thẳng thắn nói ra dị năng của anh như vậy, ngược lại cô không dám hành động thiếu suy nghĩ rồi, Cherry khống chế dị năng Thời gian, năng lực này thực sự quá nghịch thiên, cho dù là cường giả có được thực lực cấp độ S, có được Gumdam nhuyễn giáp, có vũ khí cường đại cũng đánh không lại áp chế của thời gian.
“Anh nói cho tôi biết những điều này là muốn giết tôi, hay không muốn giết tôi đây?” Nếu như sớm biết mình đi một chuyến sẽ gặp phải một tên phiền phức như vậy, thì Bách Hợp tuyệt đối sẽ không hướng phương hướng này đi rồi, lúc này muốn trốn thì đã chậm.
Vết xe đổ còn bày ở trước mắt, Bách Hợp nhớ tới hai người có hai lần gặp mặt, cũng đại khái hiểu được thiếu niên này tính tình cổ quái, anh giết người không cần lý do, làm việc cũng không theo lý lẽ nào, lúc hỏi tên cùng với dị năng của anh, thậm chí anh cũng không có ý muốn che dấu, Bách Hợp trực tiếp nói ra yêu cầu của mình, thiếu niên hơi nhăn mặt lại nói:
“Chết hay sống, cuối cùng đều sẽ trở thành khói bụi, cô sợ gì chứ?” ngón tay anh rục rịch, giống như đang cố nén gì đó.
Bách Hợp nhẹ gật đầu: “Tôi sợ hãi, tôi còn có việc chưa làm, nếu chết đi thì cũng thế, nhưng nếu còn sống thì quá trình sống của mỗi người khác nhau.” mười mấy năm trước cô từng suýt nữa đã chết ở trong tay Cherry, lúc trước cô thoát chết từ trong tay Cherry vì khi đó anh đang còn trẻ, cô không biết được sau mười năm dưới tình huống đã biết dị năng của Cherry, cô còn cơ hội thoát khỏi tay hắn hay không. Cô không sợ chết trong nhiệm vụ, nhưng nhiệm vụ của mình còn chưa hoàn thành nên cô không cam lòng chết ở đây.
Cherry nhìn chằm chằm cô, nhìn thấy vẻ mặt kiên định của cô, hai tay cô nắm chặt, rõ ràng khẩn trương nhưng cũng rất trấn định, không có tùy tiện đào tẩu, đột nhiên anh cảm thấy thú vị nói:
“Đúng rồi, tôi mới học xong một tác phẩm nghệ thuật, rất hi vọng cô có thể nói tên của nó, thì tại sao tôi phải giết cô chứ?”