Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 1096 : Tranh cầu lang quân như ý (29)

Ngày đăng: 04:09 30/04/20


Edit: Nayuki



Beta: Sakura



Hôm sau Đoàn Quế Lan lại đến, lần này không đến một mình mà còn có cả Thẩm gia.



Ứng với câu nói, ở phố mà nghèo chẳng ai biết, giàu tại núi sâu lắm họ hàng.



Lúc Đoàn gia sa sút, Thẩm gia xa lánh không kịp, khi Bách Hợp làm khăn kiếm tiền, tuy Quế Lan gả đi được hai năm Thẩm gia cùng Lưu thị có quan hệ thông gia những chưa từng qua lại hỏi thăm, năm mới tết đến cũng chưa từng có tin tức, vậy mà hôm nay lại tới cửa nhận thân thích.



Chắc hôm qua Đoàn Quế Lan quay về đã nói gì rồi, Thẩm mẫu dẫn theo Thẩm Đằng Văn đến, còn mang ra một túi giấy dai không biết đựng gì mà được buộc rất cẩn thận.



“Lúc trước  hai đứa Quế Lan nhỏ tuổi chưa hiểu chuyện, kết hôn xong cũng chưa về lại mặt bà thông gia, giờ đến hơi trễ.” Thẩm mẫu không giống lúc con trai bị cắt trúng tay hung dữ, trưng ra khuôn mặt rất vui vẻ.



Bà ca ngợi con trai mình ưu tú, than thở Thẩm gia nghèo khó, còn nói Quế Lan không hiểu chuyện, ám chỉ như Đoàn gia thiếu nợ Thẩm gia, tuy không nói rõ nhưng cũng có ý mong muốn Bách Hợp giúp đỡ Thẩm gia một tay, để Thẩm Đằng Văn được chuyên tâm đọc sách.




Nhà mẹ đẻ Đoàn Quế Lan giờ lại phát đạt, Thẩm mẫu tuy trước kia không ưa Đoàn Quế Lan, sau này cũng sẽ đem cô ta treo cao lên mà cố nhịn.



Chỉ là lúc ấy Thẩm mẫu không đồng ý việc Thẩm Đằng Văn lấy Đoạn Quế Lan, lúc trước hắn vì trong lòng tùy hứng không phải muốn kết hôn, chỉ muốn tự mình tìm người hợp ý. Bây giờ biết rõ chính mình cưới Đoàn Quế Lan là sai lầm, Thẩm mẫu lại muốn để cho Thẩm Đằng Văn cùng Đoàn Quế Lan hòa thuận, hai vợ chồng đều cãi nhau thành như vậy, trong lòng Thẩm Đằng Văn cũng không phải là loại trìu mến bao dung, đã xem Đoàn Quế Lan không vừa mắt, làm sao sống hòa thuận tiếp?



Thẩm mẫu không biết suy nghĩ trong lòng con trai, dặn dò con rồi thở dài nói: “Nếu lúc trước lấy được Đoàn đại cô nương, một cô nương tài giỏi, tính tình dịu ngoan lại có tướng mạo đẹp, chỗ nào có thể so với tai họa Đoàn Quế Lan? Chỉ là một đứa con gái mà náo loạn đến tận bên trong, thật sự làm mất hết mặt mũi Thẩm gia.” Bà nói xong, Thẩm Đằng Văn càng hối hận, bản thân Thẩm mẫu cũng đang hối hận nên không để ý tới con trai nói tiếp: “ Tuy nói là nhà mẹ đẻ Đoàn Quế Lan, đối với Đoàn đại cô nương cũng chỉ là nhà em rể, sao so được với nhà chồng, bạc mượn được chỉ sợ không có bao nhiêu.”  Hai vợ chồng Thẩm gia đều thở dài, Thẩm Đằng Văn nghe được những lời này, lòng đen lại.



Trong cửa hàng bày trí vô cùng tinh tế, bởi Bách Hợp chưa xuất giá, ăn mặc có chút đơn giản, chắc bình thường làm việc sợ bị bẩn, chỉ mặc váy dài màu xanh và áo màu tím nhạt, chải kiểu tóc cô nương. Thẩm Đằng Văn biết rõ cô đã gần hai mươi, nhưng nhìn bên ngoài không khác gì mới mười sáu, tóc cô không cài hoa nhìn có chút đơn giản lại càng tôn lên khuôn mặt xinh đẹp, liếc nhìn Đoàn Quế Lan co quắp không yên bên cạnh, Thẩm Đằng Văn nhíu mày càng thấy khó ưa.



“… không biết bà thông gia đang ở đâu?” Thẩm mẫu nói một lúc, Bách Hợp cũng không trả lời, lúng túng hỏi sang Lưu thị.



Hai năm trước, bà cùng Lưu thị có quen biết, biết rõ Lưu thị thiên vị con út, vì con mà lúc trước cửa hàng Đoàn phụ lưu lại đều đồng ý bán đi, bây giờ biết được Đoàn Quế Lan sống không tốt chắc chắn sẽ ra tay giúp đỡ vài phần. Thẩm mẫu nói xong, Bách Hợp dựa quầy chống cằm đợi một lúc mới mở miệng:



“Mẹ ta đang nghỉ ngơi tại hậu viện, bệnh cũ hai năm trước tái phát nên không tiện gặp khách, lễ này chúng ta cũng không nhận, cùng Đoàn Quế Lan nên ít qua lại, con gái gả ra ngoài như bát nước đổ đi, sau này cũng không nên đến tìm ta.” Bách Hợp nói xong, nhìn Thẩm mẫu đờ người lại cười nói: “ Bà cũng đừng kéo gần quan hệ, tình trạng hai nhà trước kia, người ngoài không rõ, chẳng lẽ bà cũng quên? Mối quan hệ thân thích này ta không có, Đoàn Quế Lan cô em này ta cũng không nhận, quay về đi.”