Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 1118 : Hoàng quý phi bị phế (8)

Ngày đăng: 04:10 30/04/20


Lúc này Hiền phi hơi nguôi giận, người trong cung mới đều tự thở phào nhẹ nhõm, An Như kêu người trình bữa tối lên cho Hiền phi, hôm nay giằng co một ngày, nàng ta cũng mệt mỏi, Bách Hợp phái người tỉnh nàng ta trở về điện Kiêm Gia quá muộn, giờ này dù là muốn đi gặp Hoàng thượng, sợ rằng Hoàng đế cũng đã sớm lật thẻ bài, chưa chắc sẽ tới. Hiền phi ở trong cung của Bách Hợp đợi nửa ngày, hít hương an thần nửa ngày, sau khi rửa mặt vừa no bụng lại vừa ấm áp, liền buồn ngủ đến mí mắt đều không mở ra được, vì vậy cũng nghỉ ngơi tâm tư muốn đến gặp Hoàng đế khóc lóc cáo trạng, chuẩn bị ngày mai lại đi.



Mà ngay tại lúc Hiền phi Quách thị bị Bách Hợp đuổi về điện Kiêm Gia, thì Thượng Hỉ trong cung Hàm Phúc cũng đã lấy được tin tức Hiền phi bị Bách Hợp đuổi về.



Chuyện này Bách Hợp không nghĩ tới gạt người khác, mấy ngày nay Thượng Hỉ đương sai trong cung Hàm Phúc, nên tất nhiên liền biết chuyện này đầu tiên. Hắn ta nhớ tới tình cảnh hôm nay Bách Hợp lấy ngọc bội đập mình, nhớ đến lúc Tiên đế còn sống, hắn ta là đại thái giám bên người Tiên đế gia, ai thấy hắn ta mà không phải xưng một tiếng Thượng Hỉ công công? Giờ một triều thiên tử một triều thần, Tiên đế gia mới đi chưa tới một năm, đã liền người đi trà lạnh, người mà lúc trước Tiên đế để lại, nay liền thành người người đều có thể đạp lên một cước.



Thái giám bởi vì thân thể thiếu sót, tính tình vốn liền cổ quái hơn người bình thường, Thượng Hỉ chính là như vậy, mặc dù bây giờ hắn ta không được trọng dụng, nhưng vẫn không quên được phong cảnh được Tiên đế coi trọng lúc trước, luôn nghĩ có thể tranh một phen, chỉ là vẫn luôn bị đè, hôm nay giữa Bách Hợp và Hiền phi sinh ra khúc mắc, lại nghĩ tới hôm nay Bách Hợp sỉ nhục hắn ta, sau khi ăn tối xong, Thượng Hỉ liền ra khỏi cung Hàm Phúc.



Ngày thường Bách Hợp đều không nghe không hỏi đến hắn ta, hắn ta muốn đi đâu trừ tiểu thái giám hầu hạ thiếp thân ra, cũng không có ai quản, hôm nay cũng không ngoại lệ. Nhưng hôm nay sau khi Thượng Hỉ bị Bách Hợp trách mắng, Bách Hợp lại phái người theo dõi hắn ta, giờ hắn ta vừa đi, cung nhân liền trở về báo tin cho Bách Hợp. Lúc biết Thượng Hỉ ra khỏi cung Hàm Phúc, Họa Ý liền không nhịn được mắng lên: “Thật đúng là chó cắn chủ.”



Hai ngày nay Thượng Hỉ ở trong cung Hàm Phúc, Bách Hợp cho hắn ta ăn uống đàng hoàng, xem hắn ta là khách, hôm nay lại ăn cây táo rào cây sung, tuy nói lúc này nhìn Bách Hợp không hoảng không vội, nhất định là trong lòng có tính toán, nhưng Họa Ý vẫn không nhịn được, trong miệng nguyền rủa đôi câu.



“Chỉ cần ngồi xem tuồng hay là được!”



Bên này, Thượng Hỉ ra khỏi cung Hàm Phúc liền đến điện Thái Cực của Hoàng đế, hôm nay Vĩnh Minh đế lật thẻ bài của một Mỹ nhân, dùng bữa tối xong còn đang phê tấu chương chứ chưa ra khỏi điện Thái Cực, liền nghe được Thượng Hỉ trở về. Thượng Hỉ cũng không nói chuyện hôm nay Bách Hợp lấy cầm ngọc bội đập mình, chỉ nói Bách Hợp mượn chuyện của Lương Mộ Bắc truyền Hiền phi đến cung Hàm Phúc, cuối cùng lại không đi gặp Hiền phi, mà ngược lại cho nàng ta chờ nửa ngày.



Hắn ta ngược lại cũng khôn khéo, biết nếu mình cáo trạng quá nhiều, không bắt được điểm chính, Vĩnh Minh đế khó tránh khỏi sẽ cảm thấy tâm phiền ý loạn, huống chi vô cùng có khả năng Hoàng đế sẽ cho rằng lòng dạ hắn ta hẹp hỏi lấy việc công để báo thù riêng, cũng loạn cáo Quý phi, vì vậy chỉ nói chuyện của Hiền phi, cuối cùng mới nói: “Nô tài chỉ cho rằng Quý phi nương nương truyền Hiền phi nương nương đến là vì chuyện của Đại hoàng tử, nhưng mấy ngày sau đó, Quý phi nương nương đều không điều tra chuyện của Đại hoàng tử, hôm nay ngay cả gặp cũng không gặp Hiền phi nương nương liền đuổi ngài ấy về.”




Chuyện sớm muộn gì cũng sẽ phát sinh, chỉ là Bách Hợp thiết kế làm cho chuyện này xảy ra sớm hơn thôi, vốn không phải vào lúc này, mà hẳn là càng trễ một chút, lúc đó Hiền phi bị đánh trở tay không kịp. Bách Hợp nghĩ tới đây, tùy ý cho hai cung nhân mặc quần áo cho nàng: “Quách thị thật đúng là phải cảm tạ Bản cung, nếu không, lại giấu thêm một thời gian nữa, ngày sau nàng ta sẽ càng phải ăn nhiều thiệt thòi hơn trong tay An Tuyết, đó mới là đáng thương.”



“Nương nương thật thiện lương.” Nội thị bưng nước khen một câu, Bách Hợp nghe dừng một chút, không nhịn được liền cười: “Ngược lại là biết nói chuyện, thưởng.” Hoàng cung quả nhiên là một địa phương thú vị, mình tính kế Hiền phi, chỉ sợ nàng ta biết được chân tướng, nói không chừng thật đúng là phải như nội thị này nói, đến lúc đó còn phải thật lòng cảm tạ mình đã giúp nàng ta trừ khử một khối u như vậy, dù nàng ta tức muốn chết, thì đằng nào cũng tốt hơn ngày sau phải ăn nhiều thiệt thòi hơn nữa.



Sửa soạn ăn mặc xong, Bách Hợp ngồi kiệu nhỏ đi tới điện Phượng Minh, mới một buổi tối, trong kinh cũng đã có tuyết rơi, hoa mai bên đường đã bị một lớp tuyết mỏng manh phủ lên, trong trắng lộ đỏ, cực kỳ xinh đẹp. Thái giám khiêng kiệu đi từng bước từng bước, đi cẩn thận, lúc tới điện Phượng Minh, đám người Đức phi đã tới rồi, trên mặt hiền phi mặc dù đắp phấn, nhưng vẫn có thể thấy sắc mặt khó coi.



Lúc nội thị xướng xong Quý phi tới, mấy người ngồi trong điện chờ Thái hậu cũng quay đầu lại, trừ ánh mắt xem tuồng hay của đám người Đức phi ra, thì đôi mắt hạnh của Hiền phi gần như sắp phun ra lửa, ánh mắt nhìn chằm chằm Bách Hợp như muốn ăn thịt người vậy. Trong cung không có kẻ ngu, lúc này Hiền phi cũng không ngu, nơi nào không biết hôm qua mình đã trúng kế của Bách Hợp, hôm qua nàng ta buồn ngủ đến không thể hiểu nổi như vậy, Bách Hợp lại đặc biệt phái Thượng Hỉ truyền nàng ta tới, Thượng Hỉ là người của Hoàng thượng, việc hôm qua Bách Hợp thật sự là quá đáng.



Ban đầu Hiền phi còn cho rằng Bách Hợp mất con nên bị điên, hôm nay xem ra nàng nơi nào là bị điên, rõ ràng là trở nên càng lão gian cự hoạt hơn, khiến nàng ta ăn một thiệt thòi lớn như vậy, xảy ra một chuyện nhục nhã như vậy, còn mất đi một thân tín, bị người bên cạnh phản bội, thật sự ngay cả tâm tư nôn ra máu, Hiền phi cũng muốn có.



“Sao chư vị muội muội đến sớm vậy?” Ánh mắt Hiền phi như lưỡi dao, Bách Hợp lại mỉm cười nhìn qua, người của điện Phượng Minh tiến lên giúp Bách Hợp cởi áo khoác lông chồn trên người xuống, lại có người giúp nàng đổi lò sưởi tay, lúc này Bách Hợp mới ngồi vào vị trí thỉnh an Lục thái hậu thường ngày của mình, nhìn cặp mắt như muốn ăn thịt người của Hiền phi, liền ôn hòa làm bộ như không biết hỏi một câu.



Bên cạnh, Đức phi đã sớm chờ Bách Hợp hỏi câu này, nghe vậy liền che miệng cười: “Tỷ tỷ không biết sao, trung cung của chúng ta, lại sắp có thêm tỷ muội rồi.”



Người trong cung luôn quen bỏ đá xuống giếng, rõ ràng là chuyện An Tuyết phản chủ, lúc này sợ rằng đều đã truyền đến mọi người đều biết, nhưng hết lần này đến lần khác, giờ phút này, tất cả mọi người đều làm như không biết mà mở miệng hỏi thăm. Khuôn mặt tươi cười của Hiền phi càng trở nên khó coi. Liễu tần cười duyên: “Nhiều thêm tỷ muội? Nhưng dù Hoàng thượng muốn tuyển tú, thì cũng phải đợi đến mùa xuân năm sau, lời này của Đức phi nương nương, tần thiếp ngược lại hơi khó hiểu.”