Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 1134 : Hoàng quý phi bị phế (24)

Ngày đăng: 04:10 30/04/20


“Hoàng thượng cho rằng là giả?” Nàng ta hỏi ngược lại, cười đến mị hoặc mà lại mê người: “Ai gia trái lại cho rằng cực kỳ thú vị, Đỗ Lệ Nương chết mà sống lại, gả cho người thương, thật cảm động lòng người, cách nói hồn ma, cũng không có khả năng là hoàn toàn không thể tin.”



Hôm nay là Thánh thọ của nàng ta, Hoàng thượng tất nhiên không có khả năng tranh cãi với nàng ta, vừa nghe nàng ta nói như vậy, liền gật đầu.



Vở diễn tiếp theo lại do Lục thái hậu chọn, nàng ta lại nghe ‘Mẫu Đơn đình’ thêm lần nữa, Lục thái hậu giống như cũng đã dốc hết tâm tư vào ‘Mẫu Đơn đình’, Bách Hợp làm bộ như đang nghe kịch, nhưng trong lòng lại hơi nghi hoặc.



Vở diễn này liền tính có hay đi nữa, thì nghe nhiều lần cũng nên chán, nhưng Lục thái hậu lại như nghe hoài không chán vậy, quả thật khiến người ta nghi ngờ.



Advertisement / Quảng cáo



Vở diễn ‘Mẫu Đơn đình’ này, Bách Hợp cũng ít nhiều biết tình tiết, nói chung chính là câu chuyện về con gái Thái thú là Đỗ Lệ Nương ở trong mơ cùng một thư sinh yêu nhau, cuối cùng lại vì dòng dõi cách xa mà chia tay. Sau khi Đỗ Lệ Nương chết, hồn phách lại cùng thư sinh yêu nhau, cuối cùng hoàn hồn sống lại cùng thư sinh được viên mãn. Trong đó ngoại trừ tình tiết cha của Đỗ Lệ Nương gậy đánh uyên ương ra, thì tình tiết đáng xem nhất chính là chuyện Đỗ Lệ Nương chết mà hoàn hồn sống lại. Bách Hợp nghĩ tới câu “Tình bất tri khởi, nhất vãng nhi thâm, người sống có thể chết, chết có thể sống.” trong ‘Mẫu Đơn đình’ mà Lục thái hậu hát đi hát lại mấy lần.



Càng nghĩ, Bách Hợp càng cảm thấy trong đó có vấn đề, thậm chí lúc nãy Lục thái hậu cũng bởi vì chuyện này mà tranh cãi với Vĩnh Minh đế, tinh tế nhớ lại, khi đó tươi cười của Lục thái hậu thật xinh đẹp hơn nữa mê người, trong ánh mắt lộ ra ánh sáng thần bí nào đó. Bách Hợp cau mày, mặc dù ánh mắt của cô đặt ở trên đài diễn, nhưng kỳ thực tâm tư đã sớm rút ra, nàng cẩn thận hồi tưởng lại vở diễn ‘Mẫu Đơn đình’, Lục thái hậu thích thứ nào đó cũng không thể nào là vô duyên vô cớ như vậy. Nàng lại nhớ tới hai câu hát mà Lục thái hậu thường xuyên nhắc tới kia, không biết vì sao, một ý niệm quỷ dị nhưng đáng sợ liền dâng lên trong lòng.
Advertisement / Quảng cáo



Sợ rằng Vĩnh Minh đế lâm hạnh người, Lục thái hậu là người đầu tiên biết được, cho nên lúc đó mới có ngữ khí không ẩn nhẫn được như vậy, nàng ta ở đây nghe ‘Tứ lang tham mẫu’, Vĩnh Minh đế thì ở đằng kia dạ thám gánh hát, ngủ cùng nữ nhân. Nếu Lục thái hậu thật sự là Thái hậu, sợ là hôm nay cũng bị cái bạt tai này của Vĩnh Minh đế đánh cho không nhẹ, ngày sinh thần của Thái hậu, Hoàng đế không ở cạnh, ngược lại đi ngủ với nữ nhân. Mà quan trọng nhất là, giữa Lục thái hậu và Vĩnh Minh đế thật sự là quan hệ không trong sạch, nàng ta còn mang thai con của Vĩnh Minh đế, đáng tiếc Quân vương như Vĩnh Minh đế, lại nơi nào không trộm tinh.



Quan trọng nhất là, Dương Xuân xã còn là chính Lục thái hậu điểm danh triệu tiến cung, hoa đán hát Đỗ Lệ Nương kia cũng là vì Lục thái hậu điểm xướng ‘Mẫu Đơn đình’, thật đúng là tuồng hay vừa ra, thảo nào Lục thái hậu không kìm nén được.



Nghĩ đến gương mặt đó của Lục thái hậu tối nay, khóe miệng Bách Hợp cong lên, sắc mặt Thi Tình cũng khó nén vui mừng: “Nương nương quả nhiên liệu sự như thần.”



Trong cung không có bí mật, một đêm này, chuyện Hoàng đế lâm hạnh dã mị tử từ bên ngoài tới đều đã lan truyền khắp các cung, cũng thật sự là mấy nhà vui mấy nhà sầu, Lục thái hậu bị đánh mặt như vậy, đương nhiên là không bỏ qua, ngày kế Vĩnh Minh đế liền đến điện Phượng Minh thỉnh tội, sau đó, kết quả là nữ tử Dương Xuân xã kia đã là người của Hoàng thượng, tất nhiên không thể lại xuất cung, nhưng nếu để cho một nữ nhân như vậy được ghi vào sổ, thì trong lòng Lục thái hậu lại không chịu được, vì vậy, kết quả cuối cùng chính là, nữ tử này không được ghi vào sổ đã được Hoàng đế lâm hạnh, ban cho cái thân phận Thải nữ, giữ lại trong cung.



Lúc Hiền phi đến chỗ Bách Hợp nói tới chuyện này, còn tức giận đến không thể tự kìm nén: “Tỷ tỷ cũng không nhìn thấy bộ dáng dụ dỗ kia của nàng ta đâu, giả trang giống như gì vậy, quả nhiên không thoát được vận mệnh con hát hạ cửu lưu.