Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 1136 : Hoàng quý phi bị phế (26)

Ngày đăng: 04:10 30/04/20


Trong cung, được chủ tử ban thưởng cũng không phải là chuyện hiếm lạ gì, nhưng bình ngọc này tinh xảo dị thường, cũng không phải Hiền phi thưởng riêng cho An Tuyết, bởi vì Hiền phi vẫn luôn xem hai người như nhau, có thứ gì tốt đều thưởng hai phân, mỗi người một phần.



“Hình như là bình hương cao, là hương mai, An Tuyết giữ kỹ như bảo bối, lần trước nô tỳ nhìn thấy một lần, hỏi thì nàng ta lại không nói.” Hiền phi nghe thấy lời này của An Như, trong lòng tức khắc lạnh phân nửa, không biết vì sao, nàng ta đột nhiên nhớ lại chính mình đã hỏi Chu Bách Hợp muốn tặng lễ vật gì cho Lục thái hậu khi mình đến cung Hàm Phúc trước Thánh thọ của Thái hậu, Bách Hợp từng nói, Lục thái hậu thích hương mai.



Hiền phi nghĩ đến đây, cả người như run lên.



“Nương nương, nương nương…” An Như nói xong, liền thấy sắc mặt Hiền phi đại biến, răng cũng bắt đầu vang lên ‘lạch cạch’, cũng không rõ nội tình, không biết nàng ta rốt cuộc nghĩ tới điều gì, liên tiếp kêu Hiền phi bảy tám tiếng, Hiền phi còn chưa hồi thần lại, trong lòng An Như sốt ruột, cho rằng Hiền phi không lẽ bị động kinh, đang định hô kêu to hơn, lại thấy Hiền phi đột nhiên vươn tay bắt lấy tay mình: “Cái đó là ai thưởng?”



Advertisement / Quảng cáo



Trong cung có thể dùng được bình ngọc, đơn giản chính là mấy người đó thôi, cung nữ nhất quyết là không dùng được thứ đó, cùng lắm thì dùng bình sứ đựng đồ đã là cực kỳ trân quý, trong lòng Hiền phi vẫn còn hy vọng chính mình đoán sai, dưới sự kích động, nàng ta không chú ý tới khí lực trên tay mình, móng tay dài được chăm sóc kỹ càng kia ghim vào trong thịt An Như, ngày tháng tư, rõ ràng đã là đầu hạ, thời tiết đã trở nên nóng nực, tay Hiền phi lại lạnh lẽo đến đáng sợ, hơi lạnh kia như xuyên qua đầu ngón tay của nàng ta chui vào trong lòng An Như.



Cũng không biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì, lại dọa Hiền phi thành thế này. An Như cố nhịn run run, cực lực xem nhẹ đau đớn trên tay, cũng không dám giãy giụa, nỗ lực suy nghĩ một lát, ánh mắt mới sáng lên: “Nô tỳ nhớ ra rồi, hình như có một lần, có một lần An Tuyết nói, nói là đồ mà Thái hậu nương nương thưởng cho nàng ta…”




Advertisement / Quảng cáo



“Ai là tỷ tỷ của ngươi?” Hiền phi vừa nghe nàng ta kêu như vậy, liền cười lạnh hai tiếng, lại nhìn An Tuyết, không biết có phải bởi vì đêm qua ngoài ý muốn biết chuyện hay không, mà lúc này trong ánh mắt Hiền phi nhìn An Tuyết mang theo lạnh lùng rõ ràng, không còn thần sắc oán hận như trước nữa: “Ngươi cũng xứng xưng tỷ muội với Bản cung sao?” Chỉ có thể tính là một thế thân của Thái hậu mà thôi, sợ rằng nếu không phải bởi vì nàng ta mang thai, thì lúc này ngay cả bộ dáng của nàng ta thế nào, Vĩnh Minh đế cũng đã quên mất rồi, buồn cười là An Tuyết còn mơ mộng từng bước một bò lên.



Hiền phi không nhìn gương mặt đã xanh trắng đan xen kia của An Tuyết, gõ kiệu nhỏ, ra hiệu cho mọi người đứng dậy rồi đi khỏi.



Phía sau An Tuyết duy trì tư thế thỉnh an, thẳng đến khi kiệu nhỏ của Hiền phi không còn nhìn thấy, mới đứng lên, ánh mắt lộ ra oán hận.



Trong cung Hàm Phúc, bởi vì cấm túc chưa giải, Bách Hợp không cần đi thỉnh an Lục thái hậu, liền ngủ đến mặt trời lên cao mới dậy. Lúc Hiền phi đến, nàng còn đang ngồi trước gương chải đầu, trong thời gian cấm túc, nàng không chỉ không nóng nảy tiều tụy, mà ngược lại dưỡng thành sắc mặt rạng rỡ. Cung nữ chải cho nàng kiểu tóc lăng vân kế, trên trán mang trâm cài rũ xuống trước trán, dung sắc cũng không vì không có Hoàng đế sủng ái mà phai nhạt mấy phần, cung nhân cầm bút vẽ mày cho nàng, cặp mắt long lanh tỏa sáng, da thịt tản ra trắng nõn sáng bóng, hai gò má mang theo đỏ ửng, chứng tỏ tối qua ngủ cực kỳ ngon.



Một nữ nhân còn đang bị Hoàng thượng xử phạt chán ghét vứt bỏ, cũng mất đi Hoàng tử bàng thân, bắt buộc cấm túc trong cung nữ nhân, lúc này lại trông như càng xinh đẹp hơn Chu Bách Hợp lúc trước ba phần, trong lòng Hiền phi không khỏi có chút đố kỵ, lại nhìn cung nữ bôi son lên mu bàn tay, lấy tay hòa tan ra màu, dùng ngón áp út chấm rồi chầm chậm thoa lên môi nàng ta, trong gương đồng liền chiếu ra hình dáng một tiểu mỹ nhân.