Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 1141 : Hoàng quý phi bị phế (31)

Ngày đăng: 04:10 30/04/20


Edit: Theresa Thai



Beta: Sakura



Gần đây, triều quan, lấy Chu gia dẫn đầu, đang tiến gián Vĩnh Minh đế, thỉnh cầu Vĩnh Minh đế xét xử Xương Viễn hầu Lục Bình, mà Lục Bình lại là cha ruột của Lục thái hậu. Bây giờ trên triều đình huyên náo đến rối một nùi, cũng trực tiếp ảnh hưởng đến quan hệ trong hậu cung. Lúc này Lục thái hậu lại nói chuyện với Bách Hợp, mọi người đều cảm thấy là lạ, liền cùng im lặng không lên tiếng.



Đức phi mang vẻ mặt cười trên nỗi đau của người khác, cười nhạo một tiếng: “Tỷ tỷ thật đúng là có phúc khí, thật khiến thần thiếp hâm mộ mà.”Advertisement / Quảng cáo



Nghe lời này, Hiền phi liền bất động thanh sắc nhìn Bách Hợp một cái, trong mắt lộ ra mấy phần lo lắng. Tuy nói Bách Hợp mấy lần tính kế nàng ta, nhưng sau đó Hiền phi suy nghĩ lại, cảm thấy lúc đó nghe được mưu kế của Bách Hợp mặc dù tức giận, nhưng kỳ thực cũng có lợi với nàng ta, tuổi của Hiền phi không lớn lắm, người cũng chưa học được lòng dạ đen tối, hơn nữa nàng ta và Bách Hợp bây giờ coi như tạm thời là quan hệ hợp tác, nếu Bách Hợp xảy ra chuyện, sợ rằng nàng ta cũng không tốt được.



Hiện tại cốt nhục trong bụng Giang thải nữ là giả, chuyện này vẫn là một tay Bách Hợp mưu đồ, Lục thái hậu hồi cung lâu ngày, sợ rằng đã sớm biết được. Lục thái hậu hẳn đã nổi lên tâm muốn giết chết Giang thải nữ, lại bởi vì chuyện của Chu gia mà giận chó đánh mèo lên Bách Hợp, muốn cuốn Bách Hợp vào trong chuyện của Giang thải nữ, lại một lưới bắt luôn cả Bách Hợp. Lục thái hậu không có ý tốt, Hiền phi không khỏi có chút hối hận ngày đó bản thân đứng đội quá sớm, bây giờ Bách Hợp thật đúng là tự mình đào hố cho mình.




Hồ y nữ này vừa đi, Giang thải nữ cũng đứng lên: “Nô tỳ cũng xin được cáo lui trước.” Nàng ta cũng không chờ Bách Hợp nói chuyện, liền dẫn người đi khỏi, ngược lại cung nữ bên cạnh nàng ta bị sợ đến không nhẹ, thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn Bách Hợp, rất sợ Bách Hợp trách tội, Giang thải nữ trái lại không lo lắng, cũng không để ý cung nữ có theo kịp hay không, bản thân đã ra khỏi cửa lớn của chủ điện cung Hàm Phúc.



Chờ nàng ta vừa đi khỏi, Họa Ý rốt cuộc không nhịn được: “Giang thải nữ này cũng thật quá vô lễ đi, thân phận hèn mọn như vậy, thật là một chút quy củ lễ nghi cũng không hiểu, thất lễ với nương nương như vậy!”



“Không cần để ý.” Bách Hợp lắc đầu, Giang thải nữ vốn xuất thân Giang Hoài, trong nhà mặc dù không phải đại phú đại quý, nhưng cũng giàu có, đáng tiếc khi còn bé cha ruột ham bài bạc, thua sạch gia sản không nói, còn dự định mang cả con trai con gái trong nhà ra bán. Giang thải nữ ở trong các tỷ muội huynh đệ là lớn tuổi nhất, đã hiểu chuyện, từ nhỏ nàng ta đã có bộ dáng mỹ nhân, từ khi bảy tám tuổi liền đã rất nổi bật. Giang phụ dùng giá cao bán nàng ta vào một gian giáo phường lúc đó ở Giang Hoài. Ma ma kia lúc ấy có được nàng ta liền kinh vì thiên thân, luôn luyến tiếc để nàng ta bị phá hủy khi treo biển hành nghề sớm, liền sai người dạy nàng ta cầm kỳ thi họa cùng với các kỹ xảo lấy lòng nam nhân. Thẳng đến năm mười sáu chuẩn bị treo biển hành nghề, Giang thải nữ lại yêu một thư sinh sa sút ở Giang Hoài, ý muốn lấy thân báo đáp.



Nàng ta có vóc người xinh đẹp, lại bị ma ma phái người dạy cầm kỳ thi họa, tâm tính học được rất cao nhã, vốn dĩ ma ma nghĩ nam nhân có lẽ đều yêu một bộ này, không ngờ cuối cùng lại nuôi dạy ra một kỹ nữ muốn giữ mình như vậy trong sạch trong giáo phường này. Giang thải nữ muốn trốn, lại bị ma ma bắt được, bức ép tiếp khách, nàng ta không theo, ma ma luyến tiếc đánh nàng ta, nàng lại không chịu tiếp khách, chuyện này liền kéo xuống, kéo dài tới nàng ta mười bảy mười tám. Ngay tại lúc ma ma không thể nhịn được nữa, kiên nhẫn đã bị mài đến không còn, hạ nhẫn tâm muốn hạ nhục nàng ta, bắt nàng ta tiếp những khách nhân tiểu thương đê tiện nhất, thì người Chu gia tìm được nàng ta, cho lời hứa, chỉ cần nàng ta nguyện ý nghe theo mệnh lệnh của Chu gia làm việc, sau khi chuyện thành công sẽ bảo vệ cho nàng ta và thư sinh rời đi, cũng đưa cho một số ngân lượng để nàng ta sinh sống.



Lúc Giang thị cùng đường, biết rõ chuyến này nguy cơ trùng trùng, nhưng so với chính mình đến lúc đó tiếp khách, nửa điểm chu thần vạn nhân thưởng, nhất song ngọc tí vạn nhân chẩm (nửa đôi môi hồng vạn người hôn, một đôi tay ngọc vạn người gối – một câu văn vẻ dùng để chỉ nghề kỹ nữ), nàng ta vẫn là lựa chọn cành ô-liu mà Chu gia đưa ra, người trong lòng nàng ta xuất thân bần hàn, không thể giúp nàng ta tích góp đủ số bạc bán mình khổng lồ, đời này nàng ta rơi vào nơi dơ bẩn này vốn đã liền không sạch sẽ, bị một người làm dơ bẩn đằng nào cũng tốt hơn bị nhiều người làm dơ bẩn. Thư sinh đã hứa cũng không để ý nàng ta đã phá thân, chỉ cần nàng ta đồng ý vào cung, sau khi chuyện thành công hai người vẫn sẽ vui mừng thành thân.