Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 1144 : Hoàng quý phi bị phế (34)

Ngày đăng: 04:10 30/04/20


Mỗi một câu nói của Bách Hợp, tiếng thở của Cao thị liền càng trở nên dồn dập, độc tính đã phát tác, ấn đường của nàng ta cũng đã biến thành màu đen, nàng ta cắn chặt răng, nhìn Bách Hợp cố gắng gật đầu, ra hiệu Bách Hợp đến gần một chút: “Nói với huynh trưởng, A, A Miên, nhớ con, diều cá chép nhỏ, mà đích thân huynh ấy đã làm, hồi nhỏ…” Miệng nàng ta dán sát vào tai Bách Hợp, vết máu ẩm ướt mà băng lãnh kia dính vào tai Bách Hợp, nhớp nháp mà lại tanh hôi, xúc cảm cực kỳ buồn nôn, tuy nàng ta không đồng ý với yêu cầu của Bách Hợp, nhưng nói ra lời như vậy, đã cho thấy thái độ của nàng ta, nàng ta hao hết khí lực nói xong, đột nhiên vươn tay nắm chặt tay Bách Hợp: “Phải khiến Lục thái hậu, không, không được chết tử tế, phải báo thù, bằng không, bằng không thành quỷ cũng không tha cho ngươi!” Giọng nói của nàng ta vừa vội lại vừa gấp, máu như trào ra một chút, Bách Hợp gật đầu: “Đó là đương nhiên.”



Nàng ta thở phào ra một hơi, cánh tay vốn đang cầm tay Bách Hợp, vô lực rũ xuống, nàng ta ngã vào người Bách Hợp, mắt mở thật to. Máu trong thất khiếu của nàng ta trào ra, con ngươi đã tắt, hiển nhiên không còn thở nữa.



Bách Hợp nhìn thân thể nàng ta ngã xuống, không khỏi vươn tay đỡ nàng ta dựa vào ghế bên cạnh.



“Nương nương…” Giọng Thi Tình khô khốc, chỉ là trong cung có người vừa chết, lúc này nói chuyện càng lộ ra vắng lạnh, giống như có tiếng đáp lại, chính Thi Tình vừa nói xong, đều cảm thấy cả người là lạ, liền vội vã ngậm miệng lại. Đầu kia, Bách Hợp cũng không để ý đến nàng ấy, đầu tiên là vươn tay giúp Cao thị sửa sang lại mái tóc dài ướt đẫm mồ hôi, nhìn khuôn mặt dữ tợn đầy oán hận không cam lòng trước khi chết của nàng ta, lại hết sức bình tĩnh vuốt mắt cho nàng ta.



Nhìn thấy tình cảnh này, Thi Tình đã cảm thấy lông tơ sau lưng dựng ngược lên, lại không khỏi chua xót: “Nương nương, cần phải đi.”Advertisement / Quảng cáo



“Đi thôi.”



Cũng đã đến giờ, Thượng Hỉ ở bên ngoài tiến vào, Bách Hợp nhìn hắn ta một cái, hắn ta nhìn thấy dấu môi đỏ trên má Bách Hợp, hoảng sợ: “Nương nương…” Hắn ta vươn ngón tay chỉ má Bách Hợp, Bách Hợp cau mày, lấy khăn tay lau má, lại từ từ cất vào trong tay áo: “Sửa soạn thật tốt cho nàng ta một phen.”


“Sao không thể?” Lục thái hậu cong cong khóe môi, “Ai gia đã tìm được thư sinh kia, hắn ta đã nhận tội, hắn ta cùng với Giang thải nữ từng sinh hạ nghiệt chủng, bây giờ đã chuyển vào cung, chuẩn bị giá họa lên đầu Hoàng thượng!” Nàng ta vừa thốt ra lời này, khóe môi Bách Hợp liền không để lại dấu vết hơi cong lên, sắc mặt lại như trắng bệch: “Không thể nào, không thể, Giang thải nữ xác thật mang thai, này, y nữ này cũng đã nói mà!”



“Hừ!” Vĩnh Minh đế nghe đến đây, sắc mặt xanh mét: “Trẫm đã điều tra, ngày đó tin tức Giang thị mang thai, chính là truyền ra từ cung Hàm Phúc của ngươi, Tô Hà cũng đã xác nhận điểm này, ngày đó Giang thải nữ đã uống canh tránh thai, không có khả năng mang thai, đây rõ ràng chính là ngươi tâm như rắn rết, mưu đồ bất quỷ!”



“Những y nữ này đã nhận tội, là bị ngươi sai sử.” Lục thái hậu cũng đã sớm chờ một ngày này, liền đắc ý dào dạt nói: “Nếu Quý phi không phục, ai gia cũng dẫn theo bà đỡ đến đây, Giang thải nữ rốt cuộc có mang thai hay không, có sinh sản hay không, khám nghiệm liền biết!”Advertisement / Quảng cáo



Tiếng nói Lục thái hậu vừa dứt, bên trong liền đột nhiên vang lên tiếng khóc của trẻ sơ sinh, sắc mặt Lương thị dòng họ không khỏi càng trở nên khó coi, trong cung đình xảy ra gièm pha như vậy, quả thật là tiếng xấu vạn lần.



Có tiếng trẻ nhỏ, nhưng trên mặt mọi người ở đây lại không một ai vui mừng, bà đỡ đi vào kiểm tra một phen, liền ra hồi báo Giang thải nữ chưa từng mang thai, hạ thân sạch sẽ không có vết thương vết máu, không phải bộ dáng từng sinh sản. Ánh sáng lạnh trong mắt Vĩnh Minh đế nồng đậm, trong cung Hàm Phúc yên tĩnh đến cây kim rơi cũng có thể nghe.



Trái lại Lục thái hậu như hơi đáng tiếc, thở dài: “Bây giờ chân tướng đã rõ ràng, Quý phi còn gì để nói nữa đây? Đáng tiếc Quý phi sống trong thâm cung, chỉ sợ là không có bản lĩnh đưa nghiệt chủng của thư sinh và Giang thải nữ vào cung được, hẳn là có Chu gia trợ giúp đi?” Lúc nàng ta nói chuyện, trong mắt lóe lên hưng phấn quỷ dị: “Ai gia thật sự là tiếc nuối thay Chu gia, tổ tiên Chu gia biết pháp thủ lễ như vậy, lại vì không biết nuôi dạy con gái, đành phải dùng toàn bộ Chu gia đắp vào! Quả thật là gia môn bất hạnh! Cũng xem như kiếp trước Chu gia thất đức, kiếp này gặp báo ứng.” Nàng ta nói ra lời này, ý cười chế nhạo bên khóe miệng nổi bật dị thường.



Bách Hợp ngẩng đầu nhìn chằm chằm nàng ta, đột nhiên hơi cong cong khóe miệng: “Thái hậu có muốn tận mắt nhìn đứa bé này không?”