Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 1146 : Hoàng quý phi bị phế (36)

Ngày đăng: 04:10 30/04/20


Hóa ra là tiểu tiện chủng Lương Mộ Lâm kia đã chết, đây thật sự là tốt, không cần nàng lại uổng phí sức lực nữa. Ngày đó nàng hạ thủ thoa độc lên quần áo của Lương Mộ Lâm, đứa bé còn nhỏ, sức đề kháng vốn liền yếu, sao có thể sống được? Đây chỉ là chuyện trong dự kiến, cực kỳ bình thường.



Nghĩ đến đây, Lục thái hậu thở dài, giả mù sa mưa nhìn sang Vĩnh Minh đế: “Hoàng thượng nén bi thương.”



Vĩnh Minh đế nhìn nàng ta một cái, mím mím môi không nói gì.



Trái lại dòng họ hoàng thất Lương thị lúc này đang sốt ruột, nhắc tới cũng là bất hạnh, Vĩnh Minh đế đăng cơ đến nay, đã liên tiếp chiết tổn hai đứa con nối dõi, lúc trước Thái tử phi sau khi cưới một năm liền có thai, sinh hạ một con trai, với hoàng tộc Bắc Tề vốn là một chuyện tốt mọi người đều vui mừng. Nhưng cũng không biết năm nay gặp phải vận xui gì, con nối dõi trong cung một đứa tiếp một đứa gặp chuyện không may, lúc trước Hoàng tử Lương Mộ Bắc vừa chết, ngay sau đó qua không lâu Liễu uyển nghi cũng xảy ra chuyện.Advertisement / Quảng cáo



Cũng may ban đầu tin tức Vân quý nhân có thai xua tan đi tin dữ liên tiếp trong cung, một Giang thải nữ cũng mang thai, thật vất vả đợi đến Vân quý nhân sinh hạ con trai, Vĩnh Minh đế có người kế tục, nhưng không ngờ đứa bé mới ra đời không bao lâu, liền bị trúng kế. Mà trong bụng Giang thải nữ lại là quỷ thai, là liên thủ hợp mưu cùng Quý phi gây nên. Hiện tại Lương Mộ Lâm mất, bây giờ trong cung không còn sót lại một nam đinh nào, tuổi của Vĩnh Minh đế đã không nhỏ, tới bây giờ dưới gối vẫn trống rỗng, với Hoàng đế, đây cũng không phải tin tốt gì.



“Hoàng thượng…” Vinh Thân Vương quỳ xuống, sốt ruột đến độ tiếng nói đều thay đổi: “Bây giờ Hoàng thượng đã hai mươi ba, nhưng đến nay vẫn không có con nối dõi…”




Lục thái hậu nghe lời này của Bách Hợp, liền cười hai tiếng, trên mặt toát ra thần sắc đắc ý thỏa mãn: “Quốc có quốc pháp, gia có gia quy, một nghiệt chủng, sao xứng mặc bộ quần áo này, cũng không sợ bẻ gãy phúc phần của nó, kiếp sau cũng không được sống lâu.” Nàng ta nói rồi, dừng một chút: “Quý phi cũng hẳn nên học mấy thứ này nhiều hơn, nếu ngày trước Chu đại nhân có thể dạy dỗ ngươi thật tốt, thì sao hôm nay Quý phi sẽ to gan lớn mật, dám làm ra chuyện như vậy…” Chữ ‘đây’ cuối cùng còn chưa nói ra khỏi miệng, bên kia, mấy ma ma đã cởi chiếc áo màu đỏ viền vàng trên người đứa bé sơ sinh mới chết ra, vì ở dưới mí mắt Thái hậu, Hoàng đế cùng với một phòng dòng họ, còn có Quý phi, cho nên động tác cởi quần áo của mấy ma ma này cực kỳ căng thẳng, trong lúc hoảng loạn lại khiến cho mấy mảnh vải đã sớm dính vào nhau đang đắp trên mặt đứa bé đã chết bị vén lên một chút, lộ ra khuôn mặt đáng yêu bị nhuộm tím ngắt của đứa bé sơ sinh kia, nụ cười đắc ý trên mặt Lục thái hậu bỗng chốc cứng lại, sắc mặt đại biến như nhìn thấy quỷ!



Vốn nàng ta còn chưa nói xong liền giống như bị người bóp cổ, suýt nữa hét lên tiếng. Nàng nhìn thấy gì? Nàng nhìn thấy gì? Nàng nhìn thấy bảo bối nhảy nhót mà nàng đã hoài thai tháng mười sinh hạ, lúc này bị một đám bà tử thô lỗ ôm trên tay, sắc mặt cũng đã thay đổi!



Đây là có chuyện gì? Lục thái hậu hít vào một ngụm lớn khí lạnh, môi trong nháy mắt đã không còn huyết sắc, một cỗ âm hàn từ bốn phương tám hướng ập tới, như đã tràn vào trong cơ thể nàng ta, nàng ta lạnh đến gần như bắt đầu không ngừng run lên, lò sưởi ôm trong tay cũng giống như trong nháy mắt mất hết nhiệt độ, Lục thái hậu gần như không khống chế được chính mình bắt đầu run rẩy lên, nàng ta vậy mà nhìn thấy con trai của mình!



Rất sợ chính mình nhìn lầm rồi, Lục thái hậu cố gắng chớp mắt, nàng ta cố gắng nhắm mắt lại, lúc lại mở ra, khuôn mặt quen thuộc của đứa bé kia vẫn hiện ra ở trước mặt nàng ta. Điều này không có khả năng! Da gà toàn thân Lục thái hậu đều nổi hết cả lên, muốn thét thật lớn, lại phát hiện cổ họng mình khô khốc, căn bản không phát ra được âm thanh nào, nàng ta vô thức muốn nhấc chân đi, nhưng bàn chân kia lại như mọc rễ cắm sâu xuống đất, vô luận nàng ta cố gắng thế nào, cũng không nhấc lên được.



Ngực thật giống như bị một tảng đá lớn đè lên, nặng trịch. Một giây trước, Lục thái hậu còn đang đắc ý dào dạt, nàng ta thu thập Giang thải nữ, thu thập Chu quý phi, thậm chí cũng thuận tay thu thập Chu gia, giải nguy cơ cho Lục thị, trong cung nàng ta cũng bớt đi một đối thủ, nàng ta đã lót xong đường cho con trai mình, thế nhưng vì sao con trai của nàng ra lại xuất hiện ở nơi này?