Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 1149 : Hoàng quý phi bị phế (39)

Ngày đăng: 04:10 30/04/20


Edit: Theresa Thai



Beta: Sakura



“Bởi vì, hôm nay, đứa trẻ sơ sinh chết đi trong cung Hàm Phúc, chính là Hoàng tử mà Thái hậu đã mang thai mười tháng sinh hạ.” Tô Hà bình tĩnh nói ra hết câu này, ngay sau đó, cả người A Quý ngẩn ra, tiếp đó liền hỏng mất.



“Con trai ruột của Thái hậu, hơn nữa chết vào chính tay nàng ta, cô cô cảm thấy ngươi còn sống được nữa không?”



Lời nói của Tô Hà, như một cọng rơm cuối cùng đè sụp A Quý, nàng ta ngã khụy xuống.

Advertisement / Quảng cáo



Lục thái hậu sẽ không tha cho nàng, thảo nào lúc trước Lục thái hậu tát nàng, thật sự là trong lòng Lục thái hậu đau khổ, lại không có chỗ phát tiết. Nàng ta muốn tính kế Giang thải nữ, muốn lấy tính mạng của Quý phi cùng với mấy trăm nhân khẩu của Chu gia, vậy mà nàng ta cơ quan tính tẫn, cuối cùng lại bị Quý phi lừa một vố, ăn thiệt như vậy, người như Lục thái hậu, nơi nào nuốt được khẩu khí như vậy? Nàng ta nhất định sẽ lấy chính mình phát tiết. Nghĩ đến lời nói của Lục thái hậu, luôn trách mình tại sao không đi vào nhìn một cái, hiển nhiên lời Tô Hà nói là thật, Lục thái hậu đã thật sự tự hại chết con ruột của chính mình, nàng ta đang tự trách mình không nhìn ra đó là Hoàng tử Lương Mộ Lãng, Lục thái hậu là đang tự trách mình! Nghĩ đến nàng ta nói tội mình nên vạn quả, cả người A Quý run lên, nàng chết chắc rồi.



Thế nhưng nhìn Tô Hà ở trước mặt, nàng ta làm thế nào mà biết được chuyện Lục thái hậu mang thai? Hơn nữa nàng nhớ kỹ, lúc nãy Tô Hà nói là Lục thái hậu sinh hạ ‘Hoàng tử’, sao Tô Hà lại biết là Hoàng tử? Tô Hà biết Lục thái hậu sinh con trai cũng không khiến người khác giật mình, nhưng nàng ta làm thế nào mà biết, đối tượng có gian tình với Lục thái hậu, là, là Hoàng đế? Chỉ có con của Hoàng đế, mới xứng làm Hoàng tử.



A Quý đè nén hoảng loạn và sợ hãi trong lòng, ép buộc chính mình tỉnh táo lại.




Trong lòng hắn ta còn đang tính toán, Lục thái hậu lại vươn tay đẩy hắn ta ra, Vĩnh Minh đế hơi bất đắc dĩ, vươn tay muốn ôm nàng ta, hắn ta liền yêu cái bộ dáng nuông chiều này của Lục thái hậu, yêu kiều như gì, trông xinh đẹp mềm mại đáng yêu tận xương, lại cứ tính tình như trái ớt, làm cho người ta yêu thích không buông tay, hắn liền yêu cái giọng này của Lục thái hậu.

Advertisement / Quảng cáo



“Xem chàng gấp thành như vậy.” Lục thái hậu cười lạnh một tiếng, vươn ngón tay chặn hắn ta lại, ôm lấy một cái hộp bên cạnh, trên hộp dính đầy bùn đất, lại dùng vải gấm thêu hình đồng tiền bọc lại, nàng ta run run vươn tay ôm lấy cái hộp, nhét vào trong lòng Vĩnh Minh đế như dỗi: “Kêu chàng diệt Chu gia, chàng ngược lại còn luyến tiếc, chàng luyến tiếc bộ dáng thanh cao lạnh lùng kia của nàng ta, không quên được nàng ta đã từng hầu hạ chàng đúng không? Có phải chàng đã quên mất ta rồi không, đã quên mất con của chúng ta rồi không?” Lục thái hậu vừa nói, nước mắt lại chảy ra.



Khắp phòng đều tràn đầy mùi hương, Vĩnh Minh đế ôm ôn hương nhuyễn ngọc vào lòng, tâm tư đại động.



Hắn ta là một nam nhân bình thường, nhưng từ sau khi có Lục thái hậu, liền rất ít chạm vào người những nữ nhân khác trong hậu cung, chỉ cần như vậy thì khí huyết đã sục sôi rồi, nhưng thấy thần tình của Lục thái hậu có gì đó là lạ, nàng ta lại trân trọng đưa tới một cái hộp như thế, Vĩnh Minh đế do dự một chút, liền mở hộp ra, thi thể một đứa trẻ sơ sinh được bọc vải trắng xuất hiện ở trước mặt hắn ta, hắn ta hoảng sợ, thất kinh, trong miệng kinh hãi kêu lớn, vội vã lui ra xa mấy bước.



Tuy nói hôm nay mới có trẻ sơ sinh chết ở trước mặt hắn ta, chính con trai của Vĩnh Minh đế cũng đã từng chết đi, nhưng hắn ta chưa bao giờ gặp phải tình huống bi thảm đến như vậy, hơn nữa lại gần đến như vậy. Đứa trẻ sơ sinh bị bịt kín đến chết, sắc mặt tím ngắt đến dị thường, nhất là lại nhìn thấy ở dưới tình huống như thế, Vĩnh Minh đế càng thấy kinh hãi, nhưng Lục thái hậu lại càng khóc đến thương tâm, tay sờ gương mặt không có nhiệt độ của đứa bé, nhẹ giọng ru: “Tiểu A Lãng của mẹ, ngủ ngoan nha.”



“Cái gì?” Mắt Vĩnh Minh đế trừng to, nghe thấy nàng ta hô lên hai chữ A Lãng, cả người đều ngây dại, Lục thái hậu hô to: “Là A Lãng của ta, là A Lãng của ta, là A Lãng của chúng ta, Hoàng thượng, Hoàng thượng, tiện nhân Chu quý phi kia, tính kế ta!”



Vĩnh Minh đế chỉ cảm giác mình chưa tỉnh táo lại, hắn ta nghẹn họng nhìn trân trối, biến cố liên tiếp hôm nay, đả kích hắn ta chưa tỉnh táo lại, hôm nay hắn ta không nhìn thấy gương mặt của đứa trẻ sơ sinh đó, cho nên trước đó cũng không biết đứa trẻ sơ sinh mới chết đi kia là con mình.