Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 1217 : Nhân duyên mượn xác hoàn hồn (Hoàn)

Ngày đăng: 04:10 30/04/20


Editor: Minh Nguyệt



Beta: Sakura



“Muốn biết là dạng quỷ gì thì chính các người có thể vào xem.” Bách Hợp cũng lười cũng những người này so đo, liên tiếp trả lời các vấn đề, mọi người hỏi nhưng được gì, liền rơi vào bầu không khí lạnh lùng.



Đúng lúc này có người đột nhiên hô lên: “Ngài Khúc đến rồi.”



Mọi người nghe nói vậy đều cuống quýt chạy ra, trong tiếng bước chân có người không cam lòng hỏi tiếp: “Cô Tống, cô có thể dùng phương pháp gì có thể chứng minh trên thế giới này thật sự có quỷ, hơn nữa còn giết chết nhiều người như vậy?”



Hắn thốt ra lời này mọi người ban đầu đang đi ra đều dừng lại, ánh mắt đều đặt trên người Bách Hợp, nhìn Bách Hợp sẽ trả lời như thế nào.



Nhưng Bách Hợp chỉ cười lạnh một tiếng: “Chứng minh? Tôi đã nói rồi, chính các người vào xem chẳng phải tất cả đều rõ ràng?” Cô nói ra những lời này làm cho một đám người không còn gì để nói, ở trong đó chết nhiều người như vậy, đi vào bao nhiêu người đi ra chỉ còn mấy mống. Ngay cả một đội binh sĩ cũng không còn ai sống sót, mọi người có ai dám đi vào? Trong lúc nhất thời mọi người không ai dám lên tiếng nữa rồi.



Thấy như vậy, dĩ nhiên Bách Hợp cho là bọn họ đã hỏi xong rồi, cô liếc nhìn những chiếc máy ảnh giơ lên để chụp. Những người này không muốn đưa những tin tức không thể tin tưởng được kia ra ngoài, thì cô cũng muốn những người này không đưa hình của mình truyền ra. Nói cho bọn họ biết những chuyện kia giống như gián tiếp thay hiệp hội trả lời các vấn đề mà thôi, hôm nay cô đã trả lời xong rồi, Bách Hợp đưa tay ra kết ấn.



Mọi người thấy vậy run như cầy sấy, bàn tay cô nhanh chóng kết ra mấy tia sét, giống như dương nanh múa vuốt hướng tới những chiếc máy ảnh kia. Người cầm máy ảnh lại càng hoảng sợ, theo bản năng ném máy ảnh rồi nhảy lùi lại. Một khắc sau những tia sét đáng trúng những chiếc máy ảnh, phát ra âm thanh ‘Xì xì’ vang lên bên trong, mấy cái máy ảnh này đã bị hủy không còn một cái. Bách Hợp thu tay lại, ánh mắt đảo trên những người này:



“Tìm người hiệp hội mà đòi bồi thường.”




Một âm binh tức giận nói: “Lý thị to gan, không được dừng lại ở nhân gian lâu hơn nữa.”



“Thiếp thân đa tạ cô nương ân cứu giúp, cuộc đời này e rằng không thể báo đáp, chỉ mong ân nhân sau này một đời thuận lợi, bình bình an an.” Bà nói xong, nước mắt như mưa, lại quỳ xuống dập đầu ba cái, mới đứng dậy theo âm binh đi vào.



Bách Hợp nhìn thân ảnh của Lý thị theo âm binh đi vào trong địa phủ, cửa địa phủ một lần nữa đóng lại. Vừa rồi ở đây còn náo nhiệt, bây giờ chỉ còn lại một đống tiền giấy chưa đốt hết, bốn phía tĩnh lặng, cô thở dài, đang muốn cúi đầu đốt nốt số tiền giấy còn lại, thì một giọng nam vang lên: “Tìm em trong Tống gia nhưng không thấy, không ngờ lại chạy đến nơi này đưa tiễn.” Bách Hợp quay đầu lại nhìn, chính là ngài Khúc đang khoát tay, đứng cách xa cô bảy tám thước, mỉm cưởi nhìn chằm chằm vào cô.



Lần trước nói ‘Gặp lại’ không ngờ mới chỉ qua vài ngày như vậy thật sự lại gặp lại rồi.



Sáng hôm sau, Thẩm Xuân bị đuổi về nhà, hắn vừa về liền ầm ĩ muốn cha mẹ đến cầu hôn Bách Hợp, nói chỉ có Bách Hợp mới có thể cứu hắn, hắn bị nữ quỷ quấn đến điên rồi.



Rõ ràng trước lúc đi Vân Dương, Thẩm Xuân còn luôn miệng hô hào tuyệt đối không lấy Bách Hợp, thậm chí vì tránh Bách Hợp mà trốn khỏi nhà. Cha mẹ, người lớn mấy lần gọi điện thoại cho hắn trở về mà hắn không về, không nghĩ tới mới đi ra ngoài một chuyến, tâm tình lại thay đổi như vậy. Cha Thẩm, mẹ Thầm không biết trong hồ lô của hắn  bán thuốc gì đây. Nhưng ông nội của Thẩm Xuân lại phát hiện trên người của cháu trai quả thật có chút không đúng, trên người hắn âm khí dầy đặc, thật sự có vật không sạch sẽ quấn lấy hắn. Nhưng ông nội Thẩm Xuân đạo hạnh không đủ nên không thể trừ Viên tiểu thư, lại nghe nói Bách Hợp có thể cứu hắn, liền không cần thảo luận gì đến thẳng Tống gia cầu hôn, cha Tống lại nói Bách Hợp không có ở đây.



Mọi người liền đi gõ cửa phòng Bách Hợp, mở ra thấy chàng trai cởi trần làm cho mọi người rất kinh ngạc.



Lúc trước có thể lấy được Tống Bách Hợp thì Thẩm Xuân lại không thèm ngó tới, hôm nay ngược lại muốn kết hôn nhưng lại không tới phiên hắn rồi.



Bách Hợp cũng không muốn thay Thẩm Xuân cưỡng chế Viên tiểu thư dời đi, chỉ nói ‘Quân tử có người giúp hoàn thành ước nguyện’ Viên tiểu thư yêu hắn, không có giống như trong nội dung vở kịch Thẩm Xuân có thể chấp nhận Viên tiểu thư nhập vào người Tống Bách Hợp. Ở kiếp này không nhập vào được người Tống Bách Hợp, kiếp trước hắn đã làm điều có lỗi với Tống Bách Hợp nên hôm nay để cho Viên tiểu thư cả đời quấn hắn coi như quả báo, cũng là đáng đời.