Bia Đỡ Đạn Phản Công
Chương 1175 : Cô gái ham hư vinh 23
Ngày đăng: 04:10 30/04/20
Edit: Tiểu Mun
Beta: Sakura
Lúc mới lên cấp ba Chu Trạm hầu như dành hết tâm trí vào bóng rổ nên kiến thức bị mất gốc, tới năm lớp 11 cậu ta lại càng không theo kịp nên thành tích xuống dốc không phanh. Ở phương diện học tập Chu Trạm không bì được với ai, chỉ có những khi chơi bóng mới có người để mắt tới cậu ta, để cho lòng tự trọng được bù đắp. Càng như vậy Chu Trạm càng đặt nhiều tâm tư vào bóng rổ, hai năm nỗ lực cũng có nhiều vinh quang nhưng kết quả học tập lại thê thảm không nỡ nhìn. Chủ trương giáo dục hiện giờ là phát triển toàn diện nhưng dù sao nhiệm vụ chính của học sinh vẫn là học tập, thể dục thành tích cao là rất tốt nhưng điểm thi luôn thấp thì làm sao được. Giáo viên chủ nhiệm tìm gặp cha mẹ Chu Trạm nói chuyện rất nhiều nhưng cha mẹ cậu ta cũng không có biện pháp. Nói cũng đã nói, mắng cũng mắng rồi, thậm chí còn khuyên bảo con trai cố gắng học tập đừng để cho Bách Hợp coi thường. Chu Trạm cho dù không cam lòng thua kém nhưng kiến thức cơ bản cũng không nắm được nên giáo viên nói gì anh ta cũng không hiểu, cứ như vậy dĩ nhiên là ngày càng tệ hơn.
Bây giờ kì thi vừa kết thúc, giáo viên đều đang vây quanh những học sinh thi đỗ đại học đế đô, thành tích của cậu ta kém, sau này chỉ sợ không vào nổi những trường top, mà trường đã điền nguyện vọng thì chỉ bằng chút điểm này cũng không cần nghĩ nữa. Thậm chí cậu ta chỉ có thể nhờ cha mẹ đút tiền mới có thể vào học mấy trường tư. Nhớ tới hồi đầu cậu ta và Bách Hợp khởi điểm như nhau, lúc này thì sao, cô đỗ đạt cao, sau này cũng sẽ tốt nghiệp đại học danh tiếng, tương lai vô hạn lượng, không giống như mình cả đời này đã định trước là sẽ cách cô ngày càng xa.
Tiệc tối tổ chức ở sân trường, đèn màu cùng bóng bay chăng kín khắp nơi, mọi người cùng nhau vui đùa ca hát, ở giữa ghép hai bàn học vào thành dãy dài, mặt bàn bày biện đồ uống cùng thức ăn vặt rất đẹp mắt, mấy học sinh rủ nhau kính rượu giáo viên, Bách Hợp và Phù Doanh cũng tụ lại đây, giáo viên chủ nhiệm lớp họ chỉ uống chút bia mà đã hơi say:”Hai em lần thi này phát huy rất tốt, yêu đương mà không ảnh hưởng tới thành tích, lại cùng nhau tiến bộ như vậy cũng là tấm gương cho các học sinh khác noi theo”
Trong khoá bọn họ không thiếu các cặp đôi, nhưng cùng giúp nhau tiến bộ như Phù Doanh và Bách Hợp lại không có được mấy người. Chuyện hai người qua lại cũng không phải bí mật gì do trước đây không ai vạch trần mà thôi. Nhưng bây giờ giáo viên chủ nhiệm nói ra như thế khiến tất cả học sinh đều ồn ào bàn luận. Mọi người hỉ hả vô cùng náo nhiệt, Mễ Tương Đình lẫn trong đám đông ánh mắt đố kị nhìn về phía Bách Hợp. Trong suốt ba năm cấp ba cô không có gì để so sánh, vừa năm đầu tiên cô đã xin chuyển phòng kí túc, không ở cùng Bách Hợp nên cũng không gặp gỡ Chu Trạm thêm lần nào nữa càng đừng nói phát sinh quan hệ như theo tình tiết truyện. Mà thành tích học tập cũng chỉ ở mức thường thường. Cô thực sự không cam lòng, dù đã nỗ lực phấn đấu thi đậu vào một trường đại học rất tốt nhưng lại không so được với đại học đế đô.
Nhìn Bách Hợp bây giờ ngày càng xinh đẹp, lại học giỏi, những người trước đây cô cho rằng cao xa không thể với tới thì đều trở thành bạn bè thân thiết với cô ta. Đã vậy lại còn có một người bạn trai vô cùng xuất sắc, khiến không biết bao nhiêu nữ sinh trong thường hâm mộ không thôi.
“Bách Hợp cậu thật lợi hại”. Mấy nữ sinh cùng khu ký túc xá thật lòng khen ngợi, ai ai cũng gật đầu theo, Chu Trạm xa xa nhìn một màn này chỉ cảm thấy chói mắt. Một phần vì người kia vốn là thanh mai trúc mã với cậu, hai gia đình thân thiết giao thiệp mười mấy năm lại còn là hàng xóm sát vách, bất kể là cha mẹ hay mọi người xung quanh đều cho rằng cậu và Lạc Bách Hợp rất xứng đôi, nam thanh nữ tú, học vấn tương đương tính tình đều tốt. Nhưng từ khi nào chênh lệch giữa họ bắt đầu lớn dần? Cô rõ ràng gia cảnh không tốt nhưng lại có thể kết giao bạn bè ở tầng lớp thượng lưu, cô vừa đẹp thành tích lại tốt như vậy sau này tiền đồ sáng lạn, có thể kiếm thật nhiều tiền, mua được những thứ đồ xa xỉ mà cả đời cha mẹ anh cũng không dám mua chứ chưa nói đến anh. Khi cậu còn là nam thần bóng rổ toả sáng chói mắt, còn được cha mẹ chu cấp nhiều tiền mà vẫn không theo đuổi được cô, huống chi bây giờ người ta bỏ xa cậu như vậy, cô sẽ chẳng bao giờ để ý tới người như cậu nữa. Từ nay về sau hai người họ sẽ càng cách xa nhau, sợ là cơ hội gặp mặt cũng không có.
“Tôi đã tốt nghiệp ông còn muốn quản, thế nào Phù Doanh, cậu có dám hay không?”
“Cậu muốn chơi kiểu gì?”
Phù Doanh không tức giận, tay vẫn bưng đĩa trái cây đang dùng tăm xiên từng miếng đưa cho Bách Hợp. Lại bình tĩnh rút giấy ăn lau miệng cho cô mới thuận miệng hỏi một câu.
“So khí lực, bóng rổ, đánh nhau, tuỳ cậu chọn”. Chu Trạm vươn ngón tay quẹt qua chóp mũi, cả người toát ra vẻ âm lệ. Trong lòng anh ta vô cùng muốn đánh một trận với Phù Doanh, giáo huấn thật tốt cái tên ẻo lả kia, cho anh ta biết hậu quả của việc cướp người với mình, nhưng xung quanh còn có nhiều người, cậu ta cũng không có mất lí trí đến nỗi ra tay ở đây.
Điều kiện trên vừa đưa ra, kẻ ngốc cũng biết Chu Trạm đang muốn gây sự. Sắc mặt Bách Hợp trầm xuống, ai cũng có sở trường sở đoản, Phù Doanh vẫn luôn tập trung học tập, Chu Trạm lại dồn hết tâm tư vào chơi bóng, bây giờ cậu ta không biết xấu hổ đưa ra điều kiện so tài này quả thực là ép người quá đáng. Cô đang định lên tiếng đã bị Phù Doanh cản lại:” Ở đây bày nhiều bàn ghế, chỉ sợ cũng không thuận tiện thi bóng rổ, vậy liền vật đi, nhưng mà nói trước, nếu ngã đau cũng cố đừng khóc còn giữ chút thể diện đàn ông”
Bầu không khí vốn đang náo nhiệt chỉ vì chuyện này mà lạnh nhạt đi nhiều. Mọi người đem bàn chuyển bớt đi để khoảng trống ở giữa cho họ thi đấu. Giáo viên chủ nhiệm cực hận Chu Trạm lại lo lắng cho Phù Doanh, đáng tiếc cậu ta lại nhận lời quá nhanh khiến ông không kịp phản ứng nên chỉ có thể căn dặn:”Thi đấu hữu nghị là chính, thắng thua chỉ là phụ thôi, hai cậu đều là bạn học với nhau, tới lúc mấu chốt liền dừng tay”
Chu Trạm nghe vậy nhếch môi cười lạnh cũng không nói chuyện, ánh mắt tàn bạo nhìn chằm chằm Phù Doanh. Anh ta mặc áo bóng rổ màu đỏ lộ ra bắp thịt rắn chắc khoẻ khoắn, Phù Doanh bên kia vẫn sơ mi xanh cùng quần bò trắng rất đẹp trai, thiếu niên như ánh nắng khiến người ta lo lắng cho anh.