Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 1199 : Nhân duyên mượn xác hoàn hồn 21

Ngày đăng: 04:11 30/04/20


Edit: Mèo Ú



Beta: Sakura



Thẩm Xuân hoang mang, hắn vốn là người không tin quỷ thần, nhưng bây giờ tất cả những chuyện phát sinh, bất cứ chuyện gì đều vượt qua tưởng tượng của hắn, hiện tại hai Bách Hợp giống nhau như đúc đứng ở trước mặt hắn, nhìn giống như hai người sinh đôi, còn mặc quần áo giống nhau, khỏi phải nói, trong đó có một Bách Hợp nhất định là có vấn đề.



“Các người mau ra đây đi, ở bên trong làm gì? Mau tới đây!” người bên ngoài kia vừa chỉ Bách Hợp gọi ‘Quỷ’ vừa gọi đám người Trang Thiên Minh, tiếng kêu kia làm cho người bản năng liền hốt hoảng, muốn chạy đến chỗ bọn họ.



“Tôi lại cảm thấy, cô ta giống quỷ hơn.” Bách Hợp đột nhiên mở miệng, nguyên bản mấy người đang muốn chạy thoáng cái dừng lại, vẻ mặt khóc không ra nước mắt nhìn chằm chằm người bên ngoài. Bên ngoài một cái ‘Bách Hợp’ khác liều mạng lắc đầu, một bộ sợ đến hoang mang lo sợ, khóc đến lê hoa đái vũ: “Tôi không phải, tôi là Tống Bách Hợp, tôi là Tống Bách Hợp, Thẩm Xuân, anh mau tới đây!”



Lúc này Thẩm Xuân tâm loạn như ma, hắn cùng với Tống Bách Hợp từ nhỏ cùng nhau lớn lên, nhưng lúc này hắn cũng phân không rõ rốt cuộc ai mới là Tống Bách Hợp chân chính, đến người ngốc đều biết trong hai người Bách Hợp này chỉ có một là thật, trong lòng hắn băn khoăn, trong tòa nhà này âm khí như vậy nặng, trong mấy phút  ngắn ngủi, hắn toàn thân toát ra không ít mồ hôi lạnh,ướt cả quần áo.



“Mau tới đây, mau tới đây, cô ta là quỷ nha.” ‘Bách Hợp’ kia giống như có chút sốt ruột, một bộ lo lắng cho Thẩm Xuân lại không dám tới gần Bách Hợp, Thẩm Xuân cắn răng, chỉ cảm thấy yết hầu khô khốc, hắn ‘Ừng ực’ một tiếng nuốt nước miếng một cái,trên trán đầy mồ hôi lạnh, những giọt mồ hôi ấy tụ cùng một chỗ hình thành dòng suối, chảy vào trong mắt hắn. Đâm vào mắt phát đau, hắn lại khẩn trương đến không dám nháy mắt.



Hắn không thể chọn sai, một khi chọn sai, trong tình huống có một người là quỷ, kết quả nhất định sẽ rất thảm, trong tòa nhà này hôm nay đã chết nhiều người như vậy, kết cục của mấy người này còn bày ra trước mắt hắn, hắn không dám qua loa.



“Thẩm Xuân, anh còn chờ cái gì nữa?”
“Người tiến vào tòa nhà này, sau khi  ra khỏi vòng tròn nếu không có đạo pháp hộ thân thì không thể nào sống được. Đã từng một đường đồng hành, sau khi chết cần gì phải hại người nữa chứ?” Bách Hợp nhấc mí mắt lên, nhìn chằm chằm đối diện hỏi.



Người đối diện còn đang cười, người đàn ông ban đầu nói chuyện với vẻ mặt mỉm cười: “Cô mới là quỷ, cô muốn hại bọn họ.”



“Có phải quỷ hay không, các anh qua đây liền biết.” Những người này vừa rồi còn vẫy  người trong vòng, lúc này Bách Hợp cũng giơ tay lên với bọn hắn.



Trang Thiên Minh bị biến cố này làm cho trong lòng hoảng loạn, băn khoăn, người đối diện nói Bách Hợp là quỷ, hiện tại Bách Hợp lại nói người đối diện mới là quỷ, rốt cuộc ai mới thực sự là quỷ? Trong vòng còn lại mấy người khóc lóc, ôm nhau thành đoàn gắt gao cắn môi, một tiếng cũng không dám thoát ra khỏi cổ họng.



“Chúng tôi đã có kinh nghiệm, cô muốn hại chết chúng tôi như ngững nguời khác chứ gì, ông Trang, mau tới đây nha, cô ta có vấn đề, cô ta sẽ giết chết ông đấy.” Người đàn ông kia lắc lắc đầu, mấy người mới tiến vào trong vòng mấy người nghe được Bách Hợp nói mấy người này đã chết,liền sợ hãi đến mặt mũi trắng bệch, lúc này nghe thấy hai  bên chỉ trích lẫn nhau, mọi người  trong vòng đương nhiên là hi vọng Bách Hợp là người không phải quỷ, mà mấy người chạy ra kia đương nhiên là hi vọng cạnh mình là người mà Bách Hợp là quỷ.



Hiện tại song phương bên nào cũng cho là mình phải, mà mấy người đi theo thì mù mịt không rõ ngọn nguồn, mấy người đều ôm nhau thành một đoàn mà run rẩy.



“Thẩm Xuân, Thẩm Xuân, anh mau tới, nếu như anh chết thì em phải ăn nói thế nào với bố mẹ anh đây?”



Đối diện ‘Bách Hợp’ đột nhiên khóc lên, Thẩm Xuân càng hoang mang lo sợ, nhìn chằm chằm Bách Hợp, nước mắt sắp chảy ra.