Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 1240 : Tình duyên Internet 23

Ngày đăng: 04:11 30/04/20


Edit: Suly



Beta: Sakura



Hiển nhiên Thanh Qua cũng hiểu rõ ý tứ trong lời Bách Hợp, nhận lấy mật ong, gật đầu, trên khóe miệng lộ ra nếp nhăn rất nhỏ khi cười: “ Chặn bọn họ một lúc.”



“Chặn ai một lúc?”



Ly Viên không nhịn đuợc mở miệng, Thích Khách cũng nhéo cằm hồi phục lại tinh thần: “Ý kiến hay.”



Mấy người đều một bụng ý xấu giống nhau, lúc này có chung nhận thức, phân chia mỗi người một lọ mật, Thích Khách và Ly Viên đã hóa u linh đi trước dò đường, ba người còn lại chia nhau rải mật ong ở hai bên, rất nhiều xích kiến ngửi thấy mùi đồ ăn thơm ngon thì nhanh chóng lao tới tạo ra một lối đi ở giữa, còn lại xích kiến chưa kịp chạy trốn thì sẽ bị Thanh Qua giết chết hoặc bị Bách Hợp quét sạch.



Để phòng ngừa bọn người Tạo Hóa Trêu Ngươi phát hiện bí mật dẫn dắt xích kiến rời đi, dựa vào phương pháp này đoàn người chạy xa vài trăm thước, quay đầu lại nhìn đã không thấy cửa sơn động, lúc phóng mắt nhìn chỉ còn thấy xích kiến dày đặc rồi mới ngừng lại.


Nói cách khác chỉ cần người tiếp nhận trò chơi này, nếu cả đời hắn không đăng xuất, vĩnh viễn sinh tồn ở trong trò chơi, như vậy liền tương đương với thời gian hắn ở trong trò chơi gấp năm lần thực tế.



Nói một cách khác, thế giới hiện thực, một người sống đến 300 tuổi, mà người ở trong trò chơi có thể cảm giác được mình sống 1500 năm.



Chính bởi vì cách nghĩ này, cho nên rất nhiều người không muốn rời khỏi trò chơi, ngay từ đầu Bách Hợp tham gia vào đội Thanh Qua, chỉ muốn từ miệng Thanh Qua tìm được phương pháp giải trừ chủng tộc ẩn dấu, ngược lại đã quên việc mình logout.



Nếu bình thương cũng không sao, mình đăng xuất sau đó đuổi theo là được. Thế nhưng trong sào huyệt này, xích kiến nhiều như vậy, nếu mình đăng xuất, lên trò chơi thì đã là năm ngày sau, lúc đó những người này chẳng biết sẽ đi đến chỗ nào. Trọng yếu nhất, sợ rằng bọn người Thanh Qua không ai nghĩ tới cô logout, trong đội chỉ có một pháp sư, nếu cô vừa đi thì chỉ còn lại mấy người Thanh Qua, nếu muốn đối phó với nhiều xích kiến như vậy chỉ sợ càng thêm khó khăn.



Mình nửa đường rời đi quả thật có chút mặt dày, chân mày Bách Hợp cau lại, sào huyệt dưới đất này không dễ tìm được tận cùng, khoảng chừng thời gian 10 ngày cũng không tìm được tí manh mối nào, có thể nghĩ trong khoảng thời gian ngắn chỉ sợ là không tìm được Kiến Hậu, chẳng lẽ trong khoảng thời gian dài, phải bị nhốt trong trò chơi này?



Tuy cabin game không ảnh hưởng tới thân thể nhưng trong thời gian dài thân thể không được vận động, dù trong trò chơi hiểu được nhiều hơn nữa, cơ quan thân thể sẽ bị thoái hóa, ngây ngốc ở trong trò chơi càng lâu không đăng xuất thì càng ảnh hưởng nặng tới thân thể. Cũng may cô có Tinh thần Luyện Thể Thuật, nếu bây giờ không có biện pháp, chỉ nhẫn nại một thời gian thì sẽ tìm được Kiến Hậu, đi ra cũng tối đa là hai tháng, đến lúc đó cô vận động trong hiện thực vài ngày rồi lại đăng nhập lần nữa là được



Nghĩ như vậy, Bách Hợp đang nghĩ nếu bọn người Thanh Qua không muốn cô rời khỏi trò chơi thì cô sẽ không logout nữa. Không ngờ Thanh Qua gật đầu: “Đi, tất cả mọi người đăng xuất, cô muốn nghỉ ngơi bao lâu?” Anh nhìn lại Bách Hợp với vẻ mặt lạnh lùng, trong con mắt chiếu lại gương mặt Bách Hợp, dĩ nhiên Bách Hợp cũng không nghĩ tới bọn họ sẽ logout, đồng thời nhìn bọn người Ly Viên nghe được lời này cũng không kinh hãi, có lẽ bình thường những người này cũng không phải thường xuyên ở trong trò chơi giống như nhũng người khác, thảo nào cấp của những người này cũng không cao. Bách Hợp duỗi đầu ngón tay mô phỏng chữ số 1: “Ít nhất một ngày trong hiện thực.”