Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 1270 : Tình duyên Internet 53

Ngày đăng: 04:11 30/04/20


Edit: Suly



Beta: Sakura



Chỉ muốn giáo huấn Đệ Ngũ Tu, không ngờ cuối cùng Bách Hợp lại đứng dậy, nếu là Bách Hợp lúc trước thì Tạo Hóa Trêu Người sẽ không sợ nhưng giờ cô không giống như lúc trước, cô trải qua trọng sinh, Tạo Hóa Trêu Người cũng biết rõ người trải qua hệ thống trọng sinh thì thực lực sẽ kinh khủng đến cái dạng gì, quan trọng nhất là bên cạnh cô có bọn người Thanh Qua, Ly Viên cũng trải qua hệ thống trọng sinh, hơn nữa lúc trước Bách Hợp có Hoàng cấp đan, lúc buôn bán thứ này từng kết giao rất nhiều người thực lực cường đại trong trò chơi, Tạo Hóa Trêu Người không dám tùy ý lộn xộn.



“Nữ Hoàng, có lẽ việc này không quan hệ với cô, tại sao cô phải làm xáo trộn lên?”



Lúc này trong lòng Tạo Hóa Trêu Người nén giận, hắn cũng không muốn đắc tội Bách Hợp, nếu như không nói một lời như vậy mà nhượng bộ thì hắn sẽ mất thể diện. “Hôm nay là ngày tôi kết hôn trong trò chơi, tôi mời cpp đến dự lễ đấy, không thể nể mặt mũi, khoanh tay đứng nhìn?”



“Chẳng lẽ anh không nghe thấy anh ta có chuyện muốn hỏi cô gái kia à?”



Thanh Qua cau mày, anh biết rõ Bách Hợp sẽ ra tay, nhất định có quan hệ tới nhiệm vụ, lúc này Tạo Hóa Trêu Người vẫn còn lải nhải đấy, trong lòng anh không kiên nhẫn, trên mặt liền hiện ra, Tạo Hóa Trêu Người vừa bị anh quát như vậy, mất hết mặt mũi, sắc mặt lập tức thay đổi: “Cho mặt không biết xấu hổ, Thanh Qua, mày đừng tưởng rằng tao sợ mày! Nơi này là địa bàn của tao, tao nói, chuyện này ai không được nhúng tay!”



Đến đây dự lễ hầu như đều là người của Tạo Hóa Trêu Người, nếu ở hôn lễ bởi vì một cô gái mà khiến cho vợ mình trong trò chơi bị Đệ Ngũ Tu chất vấn, mặt mũi Tạo Hóa Trêu Người vứt ở đâu?



Hắn cũng không phải quá thích Vi Tiếu Diệc Khả Khuynh Thành đến mức nguyện ý đắc tội Bách Hợp với Thanh Qua để bảo vệ cô ta, hắn không để ý một con đàn bà, dù sao đàn bà chỉ là đồ chơi, hắn để ý mặt của hắn, tự ái của hắn, địa vị của hắn trong trò chơi!




Cô ta vẫn là bộ dáng nhu nhược không chịu nổi đả kích mưa gió, đáng tiếc lúc này Đệ Ngũ Tu phải nhìn cái bộ dạng ấy của cô ta chỉ còn thương tâm cùng đau khổ nói không nên lời.



“Vi Tiếu, tại sao em muốn gả cho anh ta?”



“Đệ Ngũ, cảm tình là không thể miễn cưỡng.” Vi Tiếu Diệc Khả Khuynh Thành cúi đầu xuống, không dám nhìn tới ánh mắt của hắn, vốn dĩ cái miệng nhỏ nhắn của cô ta lúc gọi bọn người Đệ Ngũ Tu, dí dỏm đáng yêu đặt cho mỗi người một cái biệt danh riêng, Mục Bạc gọi Thuyền, Đỗ Vân Thiên liền kêu Dạ Dày, mà gọi Đệ Ngũ Tu là thâmật n nhất, gọi hắn là “Tiểu Ngũ ca ca” đấy, lúc nào cô ta lại gọi chính tên của mình, đã biến thành giống những người khác vậy, gọi Đệ Ngũ?



Hai chữ này lúc trong miệng cô ta kêu ra, trong lòng Đệ Ngũ Tu hệt như bị xé rách từng đợt.



“Thế nhưng mà, không phải em yêu thích tôi ư? Nếu như không thích tôi thì tại sao em lại nhận Hoàng cấp đan tôi đưa? Không phải em nói trên địa cầu, nếu như chàng trai đưa cô gái một vật trân quý, cũng tương đương với sính lễ, đây không phải em  nói sao?” Lúc trước Vi Tiếu Diệc Khả Khuynh Thành nói như vậy, Đệ Ngũ Tu tưởng mình đưa Hoàng cấp đan cho cô ta thì cũng đã tương đương với sính lễ, nhưng hắn không ngờ Vi Tiếu Diệc Khả Khuynh Thành tiếp nhận đồ đạc xong thì quay đầu đá hắn đi.



Hôm nay người tới nơi này cũng biết Vi Tiếu Diệc Khả Khuynh Thành là  người chơi đã trải qua hệ thống trọng sinh, nhưng những người này không ngờ Hoàng cấp đan của Vi Tiếu Diệc Khả Khuynh Thành là Đệ Ngũ Tu đưa, mắt thấy cô ta thu đồ vật của Đệ Ngũ Tu mà lại gả cho Tạo Hóa Trêu Người, lúc này nhìn Vi Tiếu Diệc Khả Khuynh Thành đều mang thêm vài phần xem thường.



“Địa Cầu xác thực là có cái quy củ này.” Đầu tiên Vi Tiếu Diệc Khả Khuynh Thành liền phát hiện ánh mắt khác thường của mọi người, cô ta ủy khuất muốn khóc lên: “Thế nhưng mà, thế nhưng mà anh tiễn đưa Hoàng cấp đan là đồ vật trong trò chơi, cũng không phải trong hiện thực, vậy làm sao có thể tính toán là sính lễ?”



Trong giọng nói của cô ta đã mang thêm vài tiếng khóc, vốn dĩ bộ dạng đáng yêu này nhất định sẽ khiến Đệ Ngũ Tu yêu thương dỗ dành, nhưng lúc này trong lòng của hắn chỉ có tuyệt vọng nói không nên lời: “Nếu như em nói như vậy, em có thể không thu nó?”