Bia Đỡ Đạn Phản Công
Chương 135 : Lật người khỏi cảnh khốn cùng (2)
Ngày đăng: 03:58 30/04/20
Lục Thiếu Quan thật vất vả mới tìm được em gái ở thành phố, người của nhà họ Lục rất sợ Lục Thiếu Quan bị Uông Bách Hợp vứt bỏ, hai người vừa mới tốt nghiệp, Lục Thiếu Quan lại kiếm được việc làm, nhà họ Lục liền bắt đầu thúc giục hai người kết hôn. Tuy vợ chồng Uông Chính cảm thấy tuổi hai người còn nhỏ, nên tìm hiểu thêm hai năm rồi hãy bàn chuyện cưới xin, thế nhưng Uông Bách Hợp lúc này đã sớm bị tình yêu làm cho choáng váng đầu óc, cô nghĩ đến mẹ Lục lúc nói chuyện điện thoại với cô, thấy bà là một người nhiệt tình mà giản dị, Lục Thiếu Quan không hề che giấu sự hiện diện của cô, còn bàn luận chuyện kết hôn với cô, điều này chứng minh hắn không có đùa giỡn cô. Uông Bách Hợp không để ý đến sự phản đối của cha mẹ, cố ý gả cho Lục Thiếu Quan, bi kịch liền bắt đầu xảy ra từ lúc này.
Có một tập tục trước khi kết hôn, mặc kệ bên nhà trai có tiền hay không, cũng phải cho chút lễ hỏi để đổi lấy sự coi trọng của bên nhà gái, thế nhưng mẹ Lục không có tiền, liền gọi điện thoại kể khổ với Uông Bách Hợp, nói trong nhà còn hai đứa con cần phải đi học, trong nhà tạm thời không thể bỏ ra được nhiều tiền như vậy, xin Uôn Bách Hợp trước tiên trì hoãn lại, để bà nuôi hai con heo cho mập rồi bán lấy ba ngàn đồng làm lễ cưới hỏi!
Nghe nói như thế, Uông Bách Hợp cảm động đến suýt nữa rơi nước mắt đầy mặt, cô không quan tâm đến số tiền đó, cô đế ý nhất chính là phần tâm ý này của mẹ. Số tiền ba ngàn còn chưa đủ để cô tiêu vặt ở trường đại học, phần lớn số tiền cô đều tiêu vào trên người Lục Thiếu Quan, thế nhưng đối với mẹ Lục mà nói, số tiền đó chính là tiền sinh hoạt một năm của cả nhà, Uông Bách Hợp còn không cho mẹ Lục trả tiền như yêu cầu, còn nhiệt tình đưa lại cho mẹ Lục một vạn tệ, nghe trong điện thoại mẹ Lục mở miệng gọi một tiếng con gái, Uông Bách Hợp thoả mãn nở nụ cười.
Tiếp nhận nội dung câu chuyện tới đây, Bách Hợp không thể không cảm thán nguyên chủ khi đó thực sự dại dột đến đáng yêu, nếu nội dung câu chuyện kết thúc ở chỗ này. Câu chuyện cứ như vậy kết thúc không còn tiếp diễn nữa. Nếu kết thúc như vậy. Thì sau này cô cũng sẽ không xảy ra chuyện như vầy .
Uông Bách Hợp gả vào nhà họ Lục, hôn lễ đầu tiên được cử hành ở trong thành phố, họ hàng nhà họ Lục không có mấy ai, Lục Thiếu Quan lại kiên trì muốn về nhà tổ chức hôn lễ một lần nữa, Uông Bách Hợp cũng đồng ý, chỉ là chuyến đi này dường như hé ra bộ mặt thật của người nhà họ Lục, khiến Uông Bách Hợp khóc không ra nước mắt.
Cô nhớ tới điện thoại của mình bị Lục Thiếu Quan đưa cho em gái của hắn dùng, chỉ vì em gái Lục Thiếu Quan nói rất thích chiếc điện thoại này. Uông Bách Hợp toàn hoàn điên rồi. Trước đây cô không có ly hôn là bởi vì không muốn cắt đứt phần tình yêu này, cũng bởi vì đứa con, cô không đành lòng để con trở thành đứa trẻ mồ côi cha, vì vậy lúc nào cũng nhẫn nhịn, hơn nữa cũng không có phát sinh chuyện gì lớn, cho nên cô vẫn cố nén, thế nhưng khi Bách Dung qua đời đã đánh nát cọng rơm cuối cùng trong cô, hơn nữa cha Uông Chính lại oán hận cô, Uông Bách Hợp bắt đầu kiên trì muốn ly hôn.
Khi Uông Bách Hợp quyết tâm, người nhà nhà họ Lục lập tức sợ hãi, bọn họ bắt đầu cố hết giữ lại, về sau lại thấy Uông Bách Hợp không hề xoay chuyển, liền bắt đầu yêu cầu chia tài sản, lúc trước bởi vì tình yêu mà chủ động viết tên Lục Thiếu Quan vào hộ khẩu nhà, khiến cho cô vô cùng hối hận vì đã làm chuyện ngu xuẩn này, cô bắt đầu hối hận rồi, người của nhà họ Lục nháo lên toà án, khi đó vẫn chưa có luật hôn nhân, cô nhìn tiền mồ hôi nước mắt cả đời của cha mình bị người nhà họ Lục lấy đi một nửa, người nhà họ Lục còn giành quyền nuôi con của cô, cô không có cha mẹ chống đỡ, tứ cố vô thân, Lục Thiếu Quan những năm gần đây lại dựa vào tài sản của Uông gia mà sống vui vẻ sung sướng.
Bạn bè của hắn ở khắp nơi, cuối cùng đứa trẻ tự nhiên được đưa cho nhà họ Lục, đáng tiếc sau khi nhà họ Lục có được đứa trẻ lại không biết quý trọng, bởi vậy một thời gian sau đứa trẻ bất ngờ chết non. Sau khi Uông Bách Hợp biết tất cả những chuyện này, suýt nữa phát điên, cô đi tìm Uông Chính, nhưng Uông Chính vô cùng hận cô, cô đi tìm các trưởng bối ra mặt giúp đỡ, bọn họ đều cho rằng cô gieo gió gặt bão, lúc trước khuyên cô đừng cưới Lục Thiếu Quan, cô lại không nghe, bây giờ rơi vào kết cục như vậy thật đáng đời.
Uông Chính hận con gái đến tận xương tủy, trước đây ông yêu thương đứa con gái này bao nhiêu, bây giờ lại vì cái chết của vợ mình mà hận cô bấy nhiêu, sau đó ông lấy một nữ giúp việc mà ông thuê để chăm sóc mình, để lại toàn bộ gia sản cho người ngoài, để Uông Bách Hợp một thân một mình, đứa bé không còn khiến cô càng mắc bệnh u buồn nghiêm trọng hơn.