Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 15 : Trao đổi tim cẩu huyết 7

Ngày đăng: 03:56 30/04/20


Edit: Sakura



Tuy sàn nhà họ Bách làm bằng gỗ nhưng lúc này bởi vì thời tiết nên chưa trải thảm dày, nghe thấy âm thanh Hoàng Bảo San quỳ xuống khiến cho người ta cảm thấy cô rất đau, mẹ Bách ngẩng đầu, Bách Hợp đã nở nụ cười.



“Hoàng tiểu thư, tôi còn chưa chết đâu, cô lạy tôi làm gì.” Cô cũng không hận Hoàng Bảo San, đã biết kết cục nhưng cũng không có đồng tình gì với cô ta, dù sao sau này cô ta vì một người đàn ông mà chết, muốn người ta nhớ tới mình cả đời trở thành nốt chu sa trên ngực anh ta là sự lựa chọn của Hoàng Bảo San, bản thân Bách Hợp cũng chưa từng bức cô ta, trên thực tế về sau vị tiểu thư này chết nhưng Bách Hợp nhìn ra cô ta cũng không phải là người tốt đẹp gì.



Dưới tình huống biết rõ Mặc Thành Đường có vị hôn thế còn muốn làm bạn gái anh ta nửa năm, chỉ điểm này thôi cũng đã đủ khiến cho Bách Hợp chướng mắt cô ta, cô gái bình thường cũng sẽ không làm loại chuyện này, huống chi Hoàng Bảo San còn não tàn nguyện ý dùng tính mạng hoàn thành tình yêu, điều này khiến cho Bách Hợp không thể hiểu nổi, ngay từ đầu cô đã không hiểu loại chuyện này nên không hề có cảm giác gì khi Hoàng Bảo San quỳ gối xuống trước mặt mình.



“Tiểu Hợp, sao em nhẫn tâm như thế.” Mặc Thành Đường thấy Bách Hợp lãnh đạm, quả thực không dám tin đây chính là Bách Hợp nhu thuận nghe lời không hề phản kháng trong suy nghĩ của mình nữa. Mình vào đây đã lâu, bị cha mẹ cô không nể tình giáo huấn lâu như thế vậy mà Bách Hợp chỉ nhìn xem không hề có ý nói tốt cho mình, trong lòng Mặc Thành Đường rất khó chịu.




Nhưng hiện tại anh ta và Hoàng Bảo San kết giao là sự thật, nếu Bách Hợp không tiếp nhận trái tim của Hoàng Bảo San, như thế ngay từ đầu anh ta tìm kiếm trái tim cho Bách Hợp lúc này lại bị người ta xem là có rắp tâm khác, khó trách cha Bách sẽ phẫn nộ như thế.



“Con gái của tôi không cần anh dạy.” Cha Bách càng xem Mặc Thành Đường thì càng cảm thấy anh ta đéo phải là người tốt, lúc này thấy anh ta mang đàn bà tới còn dám tức giận con gái mình, nghe thấy ý tứ của con gái mình thì nhìn Hoàng Bảo San mang theo vài phần sát ý.



“Hoàng tiểu thư, tôi hy vọng cô đừng có ý đồ nguyền rủa con gái tôi cũng như chọc giận tôi, tin tưởng tôi, cái loại kết quả này cô tuyệt đối không gánh nổi.” Cha Bách nhịn lửa giận, thấy Hoàng Bảo San còn mờ mịt, nhanh chóng gọi người hầu kéo cô ta lên, một cái Hoàng Bảo San ông không thèm để vào mắt, nhưng không hy vọng cô ta khiến Bách Hợp phiền lòng.



Lúc nàu cha Bách cầm đống ảnh chụp trên bàn lên ném tới Mặc Thành Đường: “Vốn nể mặt có một số việc tôi cũng không định vạch trần khiến cho mọi người khó coi, anh đã dám mang người đàn bà này tới trước mặt chúng tôi khoe khoang thì xem ra tôi cũng không cần nể mặt nữa.” ảnh chụp bay lên nện vào mặt Mặc Thành Đường, có lẽ hiện tại Mặc Thành Đường không dám kêu đau, anh ta cố nén nhục nhã trong lòng, thò tay ra cầm bức ảnh rơi từ trên mặt mình xuống rồi nhìn kỹ.