Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 162 : Kính Hà Long Vương báo thù (3)

Ngày đăng: 03:58 30/04/20


Edit: Theresa Thai

Beta: Sakura



Lý Thế Dân nói không giữ lời, lại bởi vì có khí Chân Long hộ thân mà không chết. Tiểu Bạch Long, con trai của Ngao Nhuận, trong đêm tân hôn làm vỡ vật mà Ngọc Đế ban thưởng, lại có Bồ Tát cứu, chỉ bị giam lại, vì hắn ta có tác dụng, chỉ riêng có mỗi mình là lão Long không có tác dụng gì tranh giành người khác một hơi, tác dụng duy nhất có lẽ chính là mở màn cho Đường Tăng đi một chuyến tu thành chính quả, cho nên không có ai cứu, cũng không có Bồ Tát cứu khổ cứu nạn nào sẽ cầu tình giúp ông cả, cho nên ông chết đáng đời!



Kính Hà Long Vương không cam lòng, trong nội dung của vở kịch, về sau Long Thái tử Tây Hải mở miệng liền lấy một tiếng nghiệp chướng gọi con của mình khắp nơi, không có chút tình huynh đệ ở mặt ngoài nào, con của mình rơi vào kết cục như vậy, Kính Hà không phục, ông phải gặp Ngọc Đế để đòi lại công đạo, ông muốn cho con của mình được sống yên lành, ông muốn những người vốn nên chết đi nhưng cuối cùng lại không phải chịu chút xử phạt nào kia phải trả giá thật nhiều!



Bách Hợp tiếp thu hết nội dung vở kịch, không nghĩ tới lần này mình lại biến thành Long Vương, tuy ngay từ đầu biến thành nam nhân còn có chút không quá thích ứng, nhưng lúc này cô không khỏi có chút đồng tình lão Long Kính Hà, đúng là ông ấy giận dỗi với người khác là sai, nhưng ban đầu ông ấy cũng chỉ là lo lắng cho tính mạng của con cháu Thủy tộc mà thôi, dùng lời nói hiện đại để nói thì Viên Thủ Thành chỉ chỗ có cá cho Trương Sao là hành vi phá hủy cân bằng sinh thái, vòng tuần hoàn của tự nhiên, ngư dân thì đánh cá, nhưng cũng không được một lưới bắt hết cả Thủy tộc, hắn ta cũng để lại cho Kính Hà không gian sinh sống nữa chứ, nhưng Viên Thủ Thành lại nhận lợi lộc của Trương Sao liền tính quẻ giúp hắn ta.



Mà Ngọc Đế cũng thật sự quá không nể mặt, xem như cho mưa xuống trễ hơn nửa canh giờ, xem như vi phạm ý chỉ của Ngọc Đế, nhưng bắt giữ giam lại cũng được mà, cứ nhất định phải chém đầu người ta, Kính Hà Long Vương chết sớm, cuối cùng để lại một đứa con út Đà Khiết, lại bị người ta mắng có cha sinh không có cha dạy, ông ấy cũng muốn nuôi dạy con trai đấy chứ, chỉ tiếc ông trời không cho ông ấy cơ hội này.


Chính ngay tại lúc đang đầy bụng cảm thán, Bách Hợp nhìn qua cái kính bằng nước ở bên cạnh, trong kính xuất hiện một bóng người cường tráng, mặt xanh nanh vàng, trên gương mặt có râu dài màu xanh đậm đang đung đưa, đầu đội ngọc quan bằng vàng, cái cảm thán gì vừa nãy rốt cuộc không dâng lên nổi nữa, trong nháy mắt đều bị dọa đến cái gì cũng đều tụt vào, trong đầu Bách Hợp trong đầu, không nhịn được hô một câu: “Quỷ!”



Hai vạn năm chưa từng nghe được giọng nói của chính thân thể mình, Bách Hợp không nhịn được lại bị cái giọng nam cường tráng hùng hậu này làm cho khiếp sợ ngây dại, cô sờ lên bộ râu lạ lẫm trên môi mình, bóng người trong kính kia cũng sờ lên, Bách Hợp không đành lòng nhìn thẳng liền quay mặt đi chỗ khác, tay vung lên, cái kính kia liền hóa lại thành nước sông biến mất trong Long cung.



“Gặp quỷ rồi! Suýt nữa đã quên đây là hình dạng nguyên bản của Kính Hà Long Vương, còn tưởng đã gặp quỷ rồi chứ!” Cô không nhịn được sờ lên cánh tay mình, sau khi sờ đến một tay đầy vẩy rồng, liền không nhịn được lại lắc lắc bàn tay, lúc bản thể nguyên hình rồng hóa ra xác thực đồ sộ, nguyên thân của Kính Hà Long Vương chỉ sợ dài hơn mười trượng, một khi hoàn toàn triển khai bay lượn trong tầng mây, bộ dáng này vẫn cực kỳ phong cách, hiện tại Bách Hợp chỉ mới tu luyện được ba vạn năm thôi, sợ rằng chiều dài hiện tại ít nhất cũng có mấy trăm trượng, cô nghĩ đến hình ảnh lúc mình triển khai thân thể, cả người liền không nhịn được mà run lên.



Tứ Hải Long Vương vốn có thực lực mạnh hơn Kính Hà Long Vương thì lúc này đã không còn là đối thủ của Bách Hợp nữa rồi, cô duỗi lưng một cái, nghĩ đến cái gương mặt của mình vừa nãy, thân là nam nhân thì thôi, hết lần này tới lần khác còn xấu như vậy, vốn Kính Hà không thích hóa thành bộ dáng hình người, cho rằng rất mất thể diện của Long tộc, nhưng lúc này Bách Hợp lại không nghĩ như ông ấy, tâm niệm cô vừa động, cái gương mặt xanh nanh vàng vốn khiến cho cô không đành lòng nhìn thẳng kia lập tức biến thành một người trẻ tuổi cao gầy, mặc trên người một bộ cẩm bào màu vàng, tuy đầu vẫn đội ngọc quan bằng vàng, nhưng mặt quan như ngọc, tuấn mỹ dị thường.



Bách Hợp dựa vào trí nhớ biến ra một cái kính bằng nước, vừa nhìn thoáng qua, thì đầu bên kia một con trai tinh liền bơi đến, lúc nhìn thấy Bách Hợp liền hét lên một tiếng: “Sao Bệ hạ lại hóa thành hình người xấu xí này? Thật sự là dọa chết tiểu yêu, Vương hậu mời ạ!”