Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 196 : Đại hải câu chuyện không nội dung (4)

Ngày đăng: 03:58 30/04/20


Người đàn ông này tuấn mỹ đến lạ thường, gần như khiến người khác ngừng hô hấp. Tuổi chừng 25,26, anh ấy mặc chiếc áo sơ mi phức tạp và tinh xảo, đường viền hoa nơi cổ áo được may hoa lệ, cổ áo xẻ sâu hình chữ V, xẻ xuống dưới phần bụng, cuối cùng bó sát người và sơ vin trong chiếc quần dài. Lúc hít thở lồng ngực rắn chắc như ẩn như hiện, tràn đầy mỹ cảm, theo hơi thở từ lồng ngực kia dường như lờ mờ thấy được cơ bụng lộ dưới áo sơmi hơi mở màu xám, càng tăng thêm phần hấp dẫn.



Bách Hợp vậy mà không nhịn được nuốt từng ngụm nước miếng, trong lúc nhất thời quên cả mở miệng nói chuyện.



“Tôi cứu được cô từ dưới nước…, cô ở nơi nào rơi xuống, tôi đưa cô trở về.” Người đàn ông tuấn tú khoác chiếc áo đen rồi đứng lên, mái tóc đen nhánh bay tán loạn trong gió biển, lúc anh nói chuyện ánh mắt lạnh như băng, không mang theo chút độ ấm nào, nơi này vốn đã là buổi đêm hết sức lạnh lẽo, lại càng khiến cho nhiệt độ giảm xuống vài phần.



Anh đứng dậy Bách Hợp mới phát hiện dáng người này rất cao, ngó chừng đến 1m9, vóc người anh cao gầy hữu lực, làm người khác có ảo giác anh cao hơn mấy phần so với thực tế, anh không có cơ bắp lực lưỡng như đám hải tặc cô gặp trước đó. Bách Hợp có thể cảm nhận được người đàn ông trước mắt này rất nguy hiểm, anh cho cô cảm giác độ nguy hiểm ấy còn gấp nhiều lần so với tên tiểu đội trưởng Ma Ngang thấy hôm nay.



“Tôi…” Bách Hợp thấy hắn nội liễm không nói, lại khiến cho người ta sợ hãi hạ khí thế, khó khăn mở miệng, thật sự nói không ra lời.



“Không biết sao? Vậy cũng thật phiền não.” Hắn nhíu mày, ngồi xổm trước mặt Bách Hợp, cặp mắt nhỏ dài kia nhìn chằm chằm vào Bách Hợp, bên khóe miệng lộ ra nếp nhăn cực nhỏ khi cười. Một tia vui vẻ rất nhỏ này khiến anh vốn có dáng vẻ lạnh lùng thêm chút độ ấm, Bách Hợp thấy hành động này, trong suy nghĩ hiện lên cảm giác quen thuộc kỳ lạ, giống như đã từng gặp ở đâu đó, lông mày cô khẽ nhíu, lại vừa khẩn trương nuốt nước miếng một cái: “Tôi thật không biết…”



Cô đi vào thế giới này không tiếp nhận được nhiệm vụ, không tiếp nhận được câu chuyện liền bị những tên hải tặc đáng ghét kia… cắt đứt, ngoại trừ biết rõ thân thể này tên gọi là Yu Bách Hợp, cô không có trí nhớ của cô nàng, nghĩ đến những tình huống này, tự nhiên cũng không biết phải làm gì. Trong lòng Bách Hợp vì tìm đường cho chính mình, nhất thời vẻ mặt hiện lên chút… mờ mịt.
Cô lật tay, tóm thật chặt bàn tay Lý Yến Tu, hai chân cũng bị đông lạnh đến mất cảm giác. Đột nhiên Bách Hợp cảm thấy nước biển vốn tĩnh lặng lại nổi lên gợn sóng, xem chừng có vật gì cực lớn đang tới.



“Có phải gió bắt đầu thổi mạnh không?” Sắc mặt cô trắng bệch như ánh trăng, trong lúc lộ ra vài phần ngỡ ngàng, Lý Yến Tu cúi đầu nhìn cô một cái nhưng không trả lời, chỉ là lập tức nhẹ tay dùng sức, người Bách Hợp liền bị lôi lên từ nước biển, bay về sau ‘Bộp’ một tiếng bị rơi xuống thuyền nhỏ.



Thân thuyền lắc lư dữ dội một hồi, lúc người Lý Yến Tu sắp bị bọt nước từ người cô văng đến, lại giống như bị một lực lượng vô hình ngăn tại bên ngoài. Cảm giác bão tố đang tới ngày càng rõ ràng, dần dần nước biển tạo thành những đợt sóng nhỏ, thân thuyền không lay động. Bách Hợp tới thế giới này đã nhiều ngày rồi, còn chưa thấy qua tình huống như vậy, lúc đang có chút mờ mịt không biết làm sao, đã thấy nước biển như bị thứ gì vạch ra một vòng xoáy khổng lồ, thuyền nhỏ càng lúc càng dữ dội, tiếng nước chảy ‘rào rào’. Một tràng tiếng kêu của dã thú vang lên, trong tiếng ‘ngao’, dường như mang theo cảm giác nặng nề khiến người khác buồn bực, ngực Bách Hợp khó chịu, trong cổ trào lên một trận ngai ngái, thuyền nhỏ không lắc lư, nước bị văng đến bên thân thuyền, nhưng kỳ lạ là đều bị ngăn ở ngoài.



Bách Hợp thấy được một cái bóng cực lớn trong dòng nước biển và nhảy lên. Quái vật kia nhìn từa tựa rắn, chỉ là kích cỡ còn lớn hơn tàu Black Pearl, lúc nhảy lên đỉnh đầu nó gần như chặn ánh trăng, khi miệng mở ra, nước biển bốn phía đều bị nó thu vào trong bụng.



Nó còn ‘ngao’ một tiếng, Bách Hợp nghĩ đến chuyện Lý Yến Tu vừa mới câu cá lúc nãy, cả hàm răng bắt đầu… va lập cập.



Theo lý mà nói trở về sau khi làm nhiều nhiệm vụ như vậy, thần tiên yêu quái cô đều thấy qua, như vậy cũng không còn tính là lạ nữa, nhưng lần đầu nhìn thấy quái vật thế này, thật sự là có chút kinh ngạc rồi. Tuy lúc làm Long Vương có hóa thân thành rồng, cho dù khi đó cô là yêu quái, cũng không giống con quái vật trước mắt này chút nào, cộng thêm việc quái vật kia bất cứ lúc nào cũng có thể nuốt cô vào bụng, Bách Hợp thật sự không bình tĩnh mà đứng dậy nổi.