Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 211 :

Ngày đăng: 03:59 30/04/20


Edit+beta: Sakura



“Người đến là Hồ thị Tam nương?” Từ trong miệng Hoàng Cửu Lang đã biết được thân phận của Bách Hợp, phán quan chỉ hỏi một câu, rồi nhìn Âm sai mở Sinh Tử Bạc, hắn không hề hỏi một câu, khi mở ra thì vẻ mặt hắn nghiêm trọng hẳn, hắn có vẻ không tin rồi nhìn Bách Hợp sau đó khẩn trương lại mở Sinh Tử Bạc ra, cái trán đổ mồ hôi: “Ngươi là Hồ Tam Nương? Không đúng, không đúng, trên Sinh Tử Bạc lại không tìm thấy tên của ngươi?”



Tình huống như vậy chỉ có hai loại khả năng, thứ nhất là người này đã đứng lớp hàng tiên, bởi vì không bị địa phủ chưởng quản, cũng không nhập luân hồi sinh tử, đã có phong sách Thần Tiên mới như thế, mà một khả năng khác là người này thực lực cao cường, thoát khỏi gông cùm xiềng xích bản thân, khiến cho địa phủ không có thực lực chưởng quản nàng, thậm chí thực lực của nàng cao hơn cả Diêm Quân, cho nên địa phủ không thể  thấy được thực lực của nàng trong Sinh Tử Bạc, bởi vì trời đất đều có quy tắc của chính mình, dĩ vãng Sinh Tử Bạc đều do trời mệnh sở định, một khi người này không hề do trời mệnh chưởng quản, thì không thể khống chế được nàng, địa phủ Âm Dương Bạc  không có pháp lực cao như thế, vì thế sau này nhân sinh nàng tự chế định số phận của mình.



Loại tình huống này gọi là nghịch thiên mà đi, nên rất nhiều người tu hành.



Trong nhân loại cũng có tình huống này, dù sao con người được ông trời ưu ái, Nữ Oa nương nương tạo người tích công đức thành thánh nhân, người tụ linh khí Thiên Địa mà sinh, nên trên con đường tu hành vượt xa các chủng loại khác, nhưng hiện tại một con hồ ly cũng có thể làm được, Hồ Vương ngàn năm cũng không thể làm được, một tên tiểu yêu hồ ly làm sao có thể?



Phán quan không tin Bách Hợp có thực lực kinh người. Nhìn bộ dáng Bách Hợp. Tối đa khoảng một nghìn tuổi, yêu loại tu hành ngàn năm còn đánh không lại nhân loại tu hành năm mươi năm, tuy nói lúc này trên người Bách Hợp không hề có một chút yêu khí nào, phán quan đoán nàng dùng phương pháp khác để che chắn Sinh Tử Bạc, khiến cho Sinh Tử Bạc không thể nhìn ra nhân sinh của nàng, cùng với thời gian sinh lão bệnh tử mà thôi.



“Thiếp đúng là Hồ Tam Nương, đại nhân triệu thiếp đến đây có chuyện gì quan trọng không?” Bách Hợp mỉm cười lên tiếng. Lúc này nàng không hề khẩn trương như Hoàng Cửu Lang và Hà Tử Tiêu ngược lại vô cùng thản nhiên nhìn hai người này rồi mới thi lễ với phán quan.



“Biểu huynh Hoàng Cửu Lang của ngươi muốn mời ngươi làm chứng, chứng minh hắn không hại Hà Sư Tham, cho nên bổn quan triệu ngươi đến đây.” Phán quan bình thản nói nhưng trong lòng cũng đang sợ hãi, con mắt nhìn chằm chằm vào Sinh Tử Bạc, cũng không chú ý tới vẻ mặt của Bách Hợp, hắn vừa nói xong thì Bách Hợp ra vẻ oan ức nói: “Cầu xin đại nhân làm chủ. Hoàng Cửu Lang không biết liêm sỉ lừa hạt thiếp mất thân bởi Hà Sư Tham, thay hai người họ che dấu hành vi vô sỉ. Thủ đoạn hèn hạ vô sỉ, đại nhân nên nghiêm trị hai tên tiểu nhân này, thay thiếp làm chủ.”


Diêm Quân hơi kiêng kị thực lực của Bách Hợp, lại ngứa mắt Hà Tử Tiêu thấp thỏm lo âu bên cạch: “Tình huống như vậy, chỉ cần thiến hắn rồi tống hắn vào tiểu quan!”



Vừa mới nói xong, Bách Hợp mới cười cười, nàng muốn kết quả như vậy, khiến Hà Tử Tiêu chết một lần tính toán cái gì, giết Hoàng Cửu Lang lại để cho hắn thoát khỏi kiếp này lại có thể thế nào? Bách Hợp muốn chính là hai người bọn họ ở cái thế giới này đời đời kiếp kiếp lưng cõng tội nghiệt, cho đến  khi trả hết nợ mới thôi!



Âm mưu và dương mưu khác ở chỗ này, âm mưu chỉ khiến người đau đớn nhất thời, dương mưu dùng tốt, quang minh chính đại lại có thể khiến người thống khổ cả đời.



Phía ngoài gà đã gáy, lúc này phán quan mới nhanh chóng sai người đưa bọn người Hà Tử Tiêu trở về, Tần phu nhân thấy đại thù đã báo, Diêm Quân sai Hoàng Cửu Lang trả  lại tiền tài, Tần Phiền trừng phạt đúng tội, tự nhiên không dám la lối nữa, ngoại trừ kết cục Hoàng Cửu Lang bị Bách Hợp cải biến thì còn lại mọi người có thể nói đều vui vẻ.



Lúc mọi người đi ra, Diêm Quân định hỏi Bách Hợp vài câu nhưng lại thôi.



Hừng đông về sau, Hoàng Cửu Lang đã hóa thành một hoàng hồ đang hấp hối, mà Hà Tử Tiêu vì tham luyến sắc đẹp, lại một lần nữa đưa mình lên đoạn đầu đài, hắn sống không bằng chết sau hai ngày thì một mạng quy thiên. Bởi vì dương thọ đã hết, trên đời không còn có chỗ nào khiến cho hắn trọng sinh lại, chỉ nghe trong nội cung từng có người đồn đãi, mỗ nội thị sau khi tỉnh lại luôn miệng nói chính mình chính là danh sĩ Hà Tử Tiêu, sau khi bị người giáo huấn, ba năm gây ra chuyện cười, cuối cùng bị đánh đến mức trung thực hẳn.



Hà Tử Tiêu còn sống còn chịu tội, chết còn có nghiệp khoản nợ sinh ra, kiếp sau cũng sẽ bị thụ ảnh hưởng, hắn thích nam sắc như mạng, giờ trở thành bị thái giám tịnh thân, coi như là một báo ứng nặng nề rồi.



Mà Hoàng Cửu Lang bị đánh vi nguyên hình mỗi ngày một yếu, lúc mẹ hắn đưa về thì oán độc nhìn chằm chằm vào Bách Hợp, nhưng có lẽ cũng biết con mình làm sai trước, bởi vậy không dám khiển trách, Hoàng Cửu Lang và Hà Tử Tiêu cứ như thế chia cách.