Bia Đỡ Đạn Phản Công
Chương 261 : Tình mẹ trong lao lý (10)
Ngày đăng: 03:59 30/04/20
“Tôi không biết điều ấy, nhưng mà, Quý ạ, nếu muốn ra ngoài ấy mà, cũng có thể được” – giọng nói Taylor vừa ngượng ngùng vừa vui vẻ, cô bé cúi đầu bối rối nghịch tóc, đồng thời lại cắn ngón tay vẽ phác họa lên giấy – “Lúc trước có để lại một đường lui, chính là chỗ này”.
Cô bé hí hoáy một hồi, giống như là xác định cái gì đó, sau đó xé bức họa đầu tiên ra: “Quý, tôi đáp ứng cô, để cho chúng ta rời khỏi đây, nhưng cô cũng phải đáp ứng tôi, đời này, mặc cho việc gì phát sinh, cô cũng phải ở cùng tôi, làm bạn với tôi, làm bạn suốt đời không rời bỏ nhau”.
Taylor nói xong, lông mày thanh tú cau lại: “Ở chung với cô rất thú vị, mặc dù ở hai người thì hơi phiền toái, nhưng mà sáu vạn đô la đã có thể mua được tòa nhà lớn với phòng lớn. Tôi muốn yên tĩnh cũng có phòng riêng rồi á”. Bách Hợp dở khóc dở cười thấy Taylor lẩm bẩm cái gì mà sáu vạn đô la, cười nhẹ. Taylor cũng không phải là kẻ có tiền. Thậm chí người thân còn không có, tựa như kẻ độc hành. Mỗi tháng đến ngày 15 là ngày thăm tù, nhưng cũng không có người đến thăm cô. Nếu mà cô có tiền, đã sớm đưa Luật sư nộp bảo lãnh để ra ngoài, mặc dù tiền bản lãnh không thấp tí nào. Nếu cô có sáu vạn thì nhất định cô sẽ rời khỏi đây. Mặc dù Bách Hợp không tin tưởng Taylor có sáu vạn đô la nhưng cũng không nói ra miệng.
Nửa tháng sau, tại trại giam bột phát bệnh ôn dịch ngoài ý muốn. Nguyên do Taylor cùng Bách Hợp gây ra, dịch bệnh bùng phát càng nhanh, đợi tới lúc đội cai ngục ý thực được vấn đề không đúng, thì trong hai ngày ngắn ngủi đã chết mười mấy nữ phạm nhân trong trại. Con số này mà lộ ra, thì chỉ sợ trưởng ngục giam xong rồi, có khả năng theo chân vị trưởng ngục giam tiền nhiệm. Sự việc bắt đầu không nằm trong tầm kiểm soát, CSI bèn phái người đến điều tra. Đáng tiếc tra nửa tháng cũng không tra ra được cái gì. Bệnh dịch vẫn tiếp tục bùng phát, khiến cho lãnh đạo không khống chế thông tin được. Dân chúng bắt đầu làm ầm ĩ.
Ngày nào cũng có phóng viên săn tin muốn cảm tử vượt qua bờ rào lưới điện để phỏng vấn, trưởng ngục giam sốt ruột đến to cả đầu. Lúc này áp lực đè xuống đội khoa học điều tra tội phạm, nên kết quả xét nghiệm tử thi có kết quả rất nhanh chóng. Những người chết đều bị lây vi khuẩn từ chuột chết. Quan trọng hơn là bản thân những người chết trước đó đều trúng một loại bệnh khuẩn nhìn thì vô hại, ủ trong thân thể người, một khi gặp phải vi khuẩn trong chuột, liền tạo thành chất độc đòi mạng, trong vòng 24 tiếng có thể giết chết một con voi.
“Có thể sẽ không, chuyện sau này ai mà biết trước được cơ chứ. Ông thấy có đúng không trưởng quan?” Taylor cười nhẹ nhàng, giống như một bé gái hay ngượng ngùng lại hướng nội, trên người tuyệt nhiên không có một tia sát ý hung hãn nào.
Lời này của Taylor nói ra, trưởng ngục giam lại tôn sùng như đạo thánh chỉ, trên mặt lộ rõ tia vui vẻ ngạc nhiên. Chính tay hắn lấy ra hai hộp quà, đưa cho hai người Bách Hợp: “Như vậy thì mượn lời nói may mắn của cô, đây là chút lễ mọn, tấm lòng thành của tôi, coi như là quà đáp lễ cho hai cô, hai cô vui lòng nhận giùm nhé”.
Taylor không đưa tay ra, nên Bách Hợp đành phải nhận lấy đồ đạc, lại nói thêm một câu cảm ơn, xe mới chậm rãi đi. Mở hộp quà, Bách Hợp thấy trong hộp có một gói tiền đô la còn có thêm hai bộ lễ phục xinh đẹp tinh tế. Hai người Bách Hợp vội vàng đi ra ngoài, áo tù nhân trên người cũng không thay, cũng vì trước kia hai người không có người thân tới thăm tù, thành ra trừ áo tù nhân cũng không còn bộ thường phục nào cả. Trưởng ngục giam để ý tới tiểu tiết này, đúng là làm cho Bách Hợp cảm thấy trong lòng vui vẻ hơn, thoải mái hơn.
Sau khi ra khỏi trại giam, Bách Hợp mới lơ mơ từ trong lời của Taylor lấy thêm được thông tin. Mới hồi sang sớm cô có chủ ý muốn ra khỏi tù, Taylor đã lợi dụng ngay tình tiết mấu chốt mà mấy năm trước Taylor vô tình thiết kế, bình an rửa sạch tội danh của cô bé, đồng thời làm náo loạn không khí trong trại giam. Sau đó, thừa dịp phía chính phủ còn đang túi bụi giải quyết rắc rối, Taylor thừa cơ kháng án, thế là vừa nhận được bồi thường, lại được ra tù như ý nguyện. Về phần nguyên nhân những phạm nhân nữ đã chết, chắc chắn là do Taylor xuống tay. Bách Hợp cảm thấy nguy hiểm vô cùng, bởi vì chính cô ở chung cùng Taylor trong một phòng giam, lại chưa có bất cứ lúc nào phát hiện ra Taylor động tay chân. Taylor quả thật là phần tử nguy hiểm cao độ, Bách Hợp nghĩ như vậy.