Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 267 : Vai phụ game online 4

Ngày đăng: 03:59 30/04/20


Lúc này đặt hết tâm trí vào trò chơi, sau khi lên tới cấp 15, Bách Hợp vào thành, đi tới cung điện của Mục Sư học hai kỹ năng Thần Thánh Thẩm Phán và đơn thể Trì Dũ Thuật (thuật chữa thương, có thể thêm máu cho người chơi khác). Thần Thánh Thẩm Phán là một trong số bốn kỹ năng công kích (tấn công) của Mục sư, là một kỹ năng tấn công quần thể phạm vi lớn. Nhưng vì hiện tại cấp bậc của Bách Hợp không cao, trang bị cũng không tốt lắn nên lực sát thương của kỹ năng này không cao. Còn kỹ năng Trì Dũ Thuật kia là kỹ năng trị liệu đơn thể, tuy trước mắt lượng máu thêm được không nhiều lắm nhưng lại thắng ở chỗ thời gian xuất chiêu dường như là ngay lập tức, thời gian đóng băng cũng rất ngắn, có thể không ngừng thêm máu nhưng phiền toái là phải không ngừng thêm máu và uống lam dược.



(Chú thích: Phạm vi tác dụng của kỹ năng trong game chia thành đơn thể và quần thể. Kỹ năng đơn thể chỉ có tác dụng với 1 người chơi, kỹ năng quần thể lại có tác dụng với nhiều người chơi trong phạm vi nhất định. Một kỹ năng sau khi được sử dụng thì kỹ năng đó sẽ bị đóng băng (cold-down) trong một thời gian, trong thời gian đóng băng thì không thể sử dụng kỹ năng. Muốn dùng kỹ năng phải tốn một lượng mana (năng lượng hoặc ma lực) nhất định, Lam dược là thuốc dùng thể thêm mana, bên cạnh đó Hồng dược là thuốc dùng để thêm máu.)



Ngoại trừ dùng tiền thật để mua Hồng dược là Lam dược loại lớn ở thương trường thì NPC thương nhân của trò chơi cũng sẽ bán Hồng dược và Lam dược nhưng số lượng có hạn. May mà Bách hợp không thiếu tiền, cô nghĩ đến kinh nghiệm bi thảm lần đầu tiên chơi game của mình. Sau khi lên diễn đàn nghiên cứu thì không hề do dự nạp 1 vạn vào game, lại ỷ vào việc mình có hậu thuẫn là biết trước tình tiết nên sau khi học được kỹ năng cấp 15 thì không cần đến An Thiên Lẫm nữa, tự mình bắt đầu nhận nhiệm vụ và giết quái để thăng cấp.



(NPC (Non-player Charater): nhân vật không do người chơi điều khiển, thường có tác dụng là phát nhiệm vụ cho người chơi)



An Thiên Lẫm cảm thấy rất phiền khi phải mang cô thăng cấp, lúc này thấy cô không cần nữa thì trong lòng thở dài nhẹ nhõm. Hắn vừa thành lập một quân đoàn với Cố Ly Thừa, lúc này cũng có không ít việc phải làm, lãng phí thời gian trên người Bách Hợp làm cho mới nửa ngày mà cấp bậc trên bảng xếp hạng của hắn từ thứ hai rơi xuống thứ năm. May mà người đứng đầu bảng vẫn là Thừa Phong Ly Khứ nếu không thì việc phát triển sau này của bang hội sẽ có trở ngại rồi.



Tuy Hệ thống có quy định là cấp 30 mới có thể thành lập bang phái nhưng muốn gia nhập vào bang phái thì không cần hạn chế nhiều như vậy, sau khi đến cấp 15 thì sẽ có tư cách gia nhập bang phái. Vốn An Thiên Lẫm cũng muốn hỏi Bách Hợp có muốn gia nhập vào Ngạo Cốt Thiết Kỵ hay không. Nhưng lại nhanh chóng nghĩ đến chuyện cô luôn quấn quít si mê Cố Ly Thừa, rất sợ rằng sau khi cô vào trò chơi cũng gây phiền phức cho huynh đệ của mình. Sau khi do dự thì vẫn quyết định giả vờ không biết gì hết, dặn dò Bách Hợp tự đi làm nhiệm vụ xong thì quay người đi mất.



Bách Hợp tùy ý đáp lại hắn, xoay người đi đến phó bản cấp 15. Trong nội dung của câu chuyện thì An Bách Hợp chỉ nghĩ làm thế nào để theo đuổi đàn ông, cô ỷ vào mình có tiền cho nên nghĩ những phó bản này không cần đánh. Trang bị thì đương nhiên là thích cái nào thì mua cái đó cho nên đây là lần đầu tiên Bách Hợp đến đây. Nhưng may mà nghề nghiệp của cô không tồi, là một Mục sư, nghề nghiệp này thì đội nào đi đánh phụ bản cũng cần cho nên cô vô cùng thuận lợi gia nhập vào một đội ngũ. Sau mười lần càn quét phó bản cấp 15 thì cô nhanh chóng lên tới cấp 17, trong đội có người càn quét mãi cũng chán cho nên đội ngũ liền giải tán.



(Phó bản: nơi chuyên biệt để đánh quái)



Lúc này Bách Hợp mặc trên người bộ trang bị vừa gom được được trong phó bản, tuy trang bị như vậy không có thuộc tính tốt bằng do chính mình làm ra nhưng mà sau khi mặc cả một bộ thì sẽ gia tăng giá trị thuộc tính. Trong giai đoạn đầu như thế này thì vẫn rất lợi hại. Cô tự đi càn quét quái bên ngoài, đến giữa trưa ngày hôm sau thì có ngươi giúp việc đưa cơm lên, đến trước giờ cơm tối thì cô đã lên tới cấp 25. Ngoại trừ học thêm được một kỹ năng công kích và một kỹ năng trị liệu quẩn thể ra thì cô còn học thêm mấy kỹ năng hái thuốc, chế dược, may mặc và rèn đúc.




Đọc đến đây, Bách Hợp không nhịn được, nở nụ cười lạnh, lúc trước ngại cô quấn lấy Cố Ly Thừa thì giả chết không nói, không muốn cho cô vào hội. Hiện tại cô dùng thời gian nửa năm, mỗi ngày đều không luyện cấp mà chỉ luyện độ thành thạo kỹ năng, An Thiên Lẫm vậy mà lại muốn ăn đồ có sẵn, coi cô là cái máy làm trang bị, hắn cũng dám nghĩ vậy sao!



[Tán gẫu] bạn nói với Thiên Sơn Mộ Tuyết: Ai nói em muốn vào bang hội của anh, em không đi, tự em chơi trò chơi một mình.



Không đợi An Thiên Lẫm trả lời, Bách Hợp trực tiếp đóng cửa sổ tán gẫu. Không lâu sau thì tiếng âm báo chat voice cá nhân của cô vang lên, nhìn thấy cái tên phía trên, Bách Hợp không hề do dự, lập tức từ chối.



Trong Long Chiến Thiên Hạ, đội ngũ, bang phái và cá nhân người chơi đều có thể sử dụng chat voice. Ngoại trừ người bên cạnh người đang nói sẽ nghe được mà người trong bang phái và đội ngũ cũng sẽ nghe được lời của người cùng bang hoặc cùng đội ngũ nói. Nhưng nếu như là tán gẫu thì đối phương phải chấp nhận thì mới có thể nói chuyện. Bách Hợp không thèm để ý đến An Thiên Lẫm, không bao lâu thì hắn liền gọi điện thoại qua, không đợi Bách Hợp đưa di động lên tai, hắn đã sốt ruột nói:



“Tiểu Hợp, em làm gì vậy, không vào bang hội của anh hai thì em muốn vào bang hội nào?”



“Em muốn vào hội nào thì vào hội đó, ai quy định em nhất định phải vào hội của anh hai chứ?” May mà nguyên chủ An Bách Hợp là một người kiêu căng bốc đồng cho nên Bách Hợp cự tuyệt An Thiên Lẫm thì hắn cũng không cảm thấy bất ngờ. Chỉ là giọng điệu của hắn lại mềm xuống: “Tiểu Hợp, em vào bang hội của anh mới có lợi nha, đến lúc đó em muốn có cái gì thì sẽ có người đưa cho em….”



“Sau đó phải làm việc không công giúp người khác, em vẫn không có lợi!” Bách Hợp cười lạnh, ngắt lời An Thiên Lẫm, làm bộ không kiên nhẫn nói: “Em đường đường là Đại tiểu thư nhà họ An, khi nào thì phải làm việc không công cho người khác chứ, cũng không xem bọn họ có xứng hay không!”



An Thiên Lẫm vốn muốn nói ‘ dù sao em cũng không thiếu tiền’ nhưng nghĩ đến tính cách điêu ngoa bốc đồng của em gái sợ là vừa nói ra câu này thì cô sẽ lập tức trở mặt. Hắn do dự một chút, vội vàng cúp điện thoại, khoảng 5 phút sau lại gọi đến một lần nữa: “Em không muốn vào trong bang hội nhìn xem Cố Ly Thừa sao? Nếu như em vào thì anh sẽ bảo Cố Ly Thừa mỗi ngày ở cùng em 1 giờ.”