Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 270 : Vai phụ game online 7

Ngày đăng: 03:59 30/04/20


Edit: Anh Thơ



Beta: Sakura



Khác biệt giữa có trang bị và không có trang bị đã hiện ra ngay khi Qủy Sát lên tới cấp 80. Bộ trang bị hắn mua được từ chỗ Bách Hợp sau khi được cường hóa thì toàn bộ đều đã trở thành màu tím, trong đó cái trang bị vốn là màu tím kia tuy còn chưa được cường hóa lên màu cam chanh nhưng cũng đã được khảm đầy bảo thạch. Sau khi được cường hóa và khảm bảo thạch thì toàn thân kim quang lấp lánh, Cố Ly Thừa cũng không còn là đối thủ của Qủy Sát. Không có An Thiên Lẫm giúp đỡ, Cố Ly Thừa chỉ có thể nhẫn nhịn, cho dù từ nhỏ có tập võ, vẻ ngoài đầy mùi nam nhân nhưng cũng không thể thay đổi được xuất thân từ gia đình tầm thường của hắn. Muốn đánh liều dùng tiền nhưng cũng không thể vượt qua được những người chơi nạp mấy chục vạn thậm chí mấy trăm vạn vào trò chơi.



Trò chơi lúc này đã thay đổi, người của Ngạo Cốt Thiết Kỵ vốn cảm thấy có hai vị đại thần đứng đầu bảng là kiêu ngạo của họ nhưng lúc này lại chỉ có thể im lặng, trên thế giới không ngừng hiện lên những dòng tin chúc mừng Qủy Sát.



[Thế giới] Đỗ Tề Nhãn Trường Mao: Chúc mừng lão nhị vạn năm cuối cùng cũng có khí phách một lần.



[Thế giới] Răng Nanh Dính Hạt Cơm: Thừa Phong đại thần ~ người phải cố lên.



[Thế giới] Liễu Phi Yên: Đại ca cố lên.



[Thế giới] Khô Lâu Pháp Sư: Qùy cầu Thiên Sơn đại thần mạnh mẽ quay về.



Giữa rừng tin trên thế giới đột nhiên có một tin hấp dẫn sự chú ý của Bách Hợp.


[Tán gẫu] bạn nói với Thừa Phong Ly Khứ: Không khách khí với tôi?



[Tán gẫu] bạn nói với Thừa Phong Ly Khứ: Cố Ly Thừa, anh soi gương chưa vậy? Anh cũng chỉ là một con chó của An thị chúng tôi mà thôi, anh hai tôi coi anh như anh em là vì anh ấy tự sa đọa, anh không khách khí với tôi? Anh lấy cái gì để không khách khí với tôi? Anh đừng quên hiện tại bát cơm anh đang ăn là ai cho.



[Tán gẫu] bạn nói với Thừa Phong Ly Khứ: Có tin rằng chỉ cần một câu nói của tôi là có thể khiến cho anh cùng đường không? Nhớ kỹ, còn dám nói như vậy với tôi lần nữa tôi sẽ không khách khí với anh!



Ngoài việc ỷ vào chuyện được nguyên chủ yêu thích thì Bách Hợp thật sự không nghĩ ra lý do nào làm cho Cố Ly Thừa dám không khách khí mà nói vậy với cô. Nêu không thì hiện tại hắn chỉ là một nhân viên bình thường trong An thị, sao dám lên mặt nói như vậy với An đại tiểu thư.



Nếu như trong mắt đám người Cố Ly Thừa cô chính là một đại tiểu thư được nuông chiều không biết nói lý thì đương nhiên Bách Hợ cũng không cần phải đi giả vờ nhu thuận yếu đuối, dù sao về mặt này thì ấn tượng của Minh Tử Tô đã ăn sâu vào lòng người rồi. Cô sảng khoái mắng Cố Ly Thừa một trận, thấy bên kia im lặng rất lâu thì cô đoán được lúc này Cố Ly Thừa đang rất giận dữ, nhất là câu nói hắn chỉ là một con chó của An thị của cô nhất định đã đâm bị thương trái tim mẫn cảm của hắn rồi.



Qủa thực Cố Ly Thừa có chút bản lĩnh, không những làm việc ở An thị mười năm đã có thể ra ngoài tự lập công ty mà còn trở thành một người giàu có mới ở đại lục. Nhưng lúc này chưa có căn cơ lại không có cái kẻ ngốc An Thiên Lẫm giúp đỡ thì hắn chỉ là một nhân vật nhỏ không quyền không thế muốn thành công cũng không dễ như vậy.



Có lúc Bách Hợp quả thực không thể hiểu nổi, nguyên chủ vốn là người kiêu ngạo bốc đồng như vậy nhưng ở trước mặt Cố Ly Thừa lại không có chút tự tôn thể diện nào. Bị hắn nói như vậy nhưng vẫn quấn lấy hắn, yêu hắn, vậy mà còn bị Cố Ly Thừa mắng rằng tùy hứng.



Lúc trước Minh Tử Tô ở trong trò choi khiến cho một đống người động tâm với cô ta, sau đó An Bách Hợp không ngừng bị mọi người công kích, ngay cả anh trai ruột cũng đối phó với cô, lúc cô bị luân bạch, bị nhục mạ, bị cười nhạo, nhất là trong đó còn có một người là anh ruột, một người là người trong lòng của mình, cho dù là lúc cô rơi vào kết cục như vậy người khác vẫn cho rằng cô là đại tiểu thư ích kỷ tùy hứng.



Minh Tử Tô ngẫu nhiên tùy hứng lại là đáng yêu, cô tùy hứng lại khiến cho mọi người không thể nào tha thứ.