Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 311 : Danh viện bại trận 11

Ngày đăng: 04:00 30/04/20


Edit: Người nào đó



Beta: Sakura



Kỷ Vân Duệ là con trai độc nhất của nhà họ Kỷ. Nhà họ Kỷ có căn cơ vững chắc, lại có một bệnh viện to có danh tiếng, cũng không phải không nuôi nổi anh ta. Thế nhưng nếu anh ta không có khả năng kiếm tiền, muốn dựa vào cha mẹ sống qua ngày, cuộc sống khẳng định không dễ chịu,thoải mái như trước. Thậm chí vợ chồng nhà họ Kỷ cũng đã dùng chuyện này tới cưỡng chế bắt anh ta chia tay với Đường Ân Hi, như vậy cũng là gián tiếp đạt thành mục đích của Bách Hợp, vì vậy cô mới nhịn sự do dự trong lòng, đi tìm Lạc Thành.



Nghe được lời của Bách Hợp thì Lạc Thành cười tủm tỉm, đưa tay bưng lên ly nước  trước mặt, chắn trước mặt anh. Hơi nước trong ly bay lên che phủ mặt anh, khiến khuôn mặt anh nhìn mông lung như lạc trong một tầng sương mù vậy, như ẩn như hiện không thấy rõ tình cảm. Bách Hợp chỉ cảm thấy khóe môi đang nhếch kia cùng với những ngón tay thon dài thật sự rất đáng chú ý.



“Nói thật là tôi có quen vị tổng phụ trách khu Châu Á này.” Lạc Thành dừng lại một chút, sau đó để cái ly xuống, đầu ngón tay ma sát hai cái trên thân ly, lúc này mới tháo kính trên sống mũi xuống. Một đôi mắt phượng nhỏ dài trực tiếp nhìn chằm chằm Bách Hợp.



“Nhưng mà, cô xác định Kỷ Vân Duệ phải lấy được vị trí người đại diện này bằng được? Có lẽ kết quả cũng sẽ không tốt như vậy.”



Anh nói lời này có nghĩa là đã đồng ý giúp Bách Hợp. Bách Hợp thở phào nhẹ nhõm trong lòng, tiếp theo mới nở nụ cười:



“Kỷ Vân Duệ rất muốn làm người đại diện này, cơ hội này đối với anh ấy mà nói cũng là một cơ hội tốt.”




“Cô Giang, tôi van xin cô, cô có thể suy nghĩ lại một chút không? Minh Lỗi chỉ là một người bình thường, anh ta không dám đối đầu với cô nữa đâu. Nếu anh ấy bị ngồi tù thật, cả đời này sẽ bị phá hủy.”



Bách Hợp muốn kéo cánh tay của Lạc Thành đang ôm mình ra, nhưng thử vài lần đều không thành công. Cô mím môi, chợt gật đầu với Đường Ân Hi một cái:



“Cô Đường có thể để cho tôi suy nghĩ một chút được không?”



Đường Ân Hi nghe nói như thế, giống như là một tên tử tù bỗng được phán vô tội vậy. Mắt sáng rực lên, một mặt liều mạng gật đầu nói:



“Cô Giang muốn ăn cơm ở đây à? Tôi cùng Vân Duệ cũng vậy. Chúng ta ngồi cùng nhau đi”



Sau khi cô ta nói xong, liền quay đầu nhìn mặt Kỷ Vân Duệ, lại thấy trên mặt anh ta hiện lên vẻ giằng co, lúc này mới nhớ ra người ngày xưa Kỷ Vân Duệ yêu Bách Hợp. Trong lòng không khỏi có chút chua, đối với đề nghị vừa rồi của mình chợt thấy hối hận, nhưng đã nói ra khỏi miệng, Đường Ân Hi dù dây thần kinh thô, cũng không thể nói mà không thừa nhận. Cô ta có chút buồn rầu, kéo Kỷ Vân Duệ cách xa Bách Hợp một chút. Ngược lại Bách Hợp hiện tại đã có một người dáng dấp rất tốt bên cạnh, chắc sẽ không thích Kỷ Vân Duệ nữa. Cô ta nhéo éo Kỷ Vân Duệ một cái, liền lớn tiếng nói: “Này! Chúng ta sẽ cùng cô Giang và bạn của cô ấy ăn cơm, anh còn không mau suy nghĩ xem chúng ta sẽ ăn cái gì.”



“Em làm gì vậy? Rất đau đó!” Lúc Đường Ân Hi  nhắc tới mấy chữ bạn của chị Giang, nhấn mạnh hết sức. Kỷ Vân Duệ nghe vào trong lỗ tai,chợt có một cảm giác khác thường xông lên trong lòng, nhưng anh ta không nghĩ quá nhiều, bởi vì Đường Ân Hi nhéo một cái hoàn toàn không khách khí, trực tiếp khiến anh ta đau đến mức hít một hơi khí lạnh, theo bản năng liền cốc đầu Đường Ân Hi một cái.