Bia Đỡ Đạn Phản Công
Chương 362 :
Ngày đăng: 04:01 30/04/20
Edit: Minh Minh Minh
Beta: Sakura
Trong lúc trở lại không gian, đầu óc Bách Hợp nhất thời còn chút choáng váng, cô cảm thấy trong lòng có cảm giác nặng nề khó hiểu, bèn dùng tay che miệng, cô nhíu mày cắn răng. Không gian yên lặng, một lúc lâu sau Lý Duyên Tỷ mới xuất hiện. Nhìn Lý Duyên Tỷ lúc này, Bách Hợp mơ hồ cảm thấy trên người anh đã có chút ít biến hóa, anh vẫn là anh nhưng chỗ nào khác lạ thì Bách Hợp lại không chỉ ra được.
“Nhiệm vụ hoàn thành.” Trong mắt Lý Duyên Tỷ hiện lên vài phần ôn hòa, sau khi đã có được toàn bộ ký ức và tình cảm của Diệp Xung Cẩn đồng thời tình cảm Diệp Xung Cẩn dành cho Bách Hợp cũng ảnh hưởng tới anh, lúc trước Lý Duyên Tỷ còn hơi mông lung thì nay đã hiểu rõ, anh liếc nhìn Bách Hợp xong rồi mí mắt rũ xuống, tư liệu của Bách Hợp hiện ra trong không gian.
Giới tính: Nữ ( có thể thay đổi)
Tên: Bách Hợp
Tuổi: 21
Trí lực: 79 (max 100 điểm)
Dung mạo: 82 (max 100 điểm)
Quách Bách Hợp có hai tâm nguyện quan trọng nhất, một là nàng ấy muốn cho tiện nhân Dương Ngọc Như này sống không bằng chết, cho dù phải trả giá bằng mạng của mình, có chết cũng muốn lôi kéo cô ta cùng chết. Thứ hai nhất định phải bảo vệ Quách gia, tuy rằng không dám chắc chắn, Quách Bách Hợp cũng hi vọng muốn cho Dương gia tuyệt không thể phát triển, nếu không thà rằng sử dụng thủ đoạn xấu xa cũng phải tiêu diệt phụ thân Dương Ngọc Như.
Thật ra tâm nguyện vụn vặt ngược lại rất nhiều, là do Quách Bách Hợp có chút không cam lòng, nàng ấy không rõ vì sao Hoàng đế không yêu nàng. Nàng ấy vào cung vài năm, cho dù tay không sạch sẽ, nhưng nàng ấy thật lòng yêu Hoàng đé, từ trước đến nay đều coi hắn là vi phu, thật không ngờ đến cuối cùng vị phu quân trong suy nghĩ của nàng ấy đã yêu người khác. Quách Bách Hợp hi vọng Bách Hợp có thể giúp đỡ nàng đoạt được sủng ái. Nếu như không được, thì Dương Ngọc Như phải thất sủng trước khi Bách Hợp chết.
Đây là một nữ nhân tình nguyện ngọc đá cùng nát, nàng ấy không chiếm được đồ vật thì tuyệt đối không cho phép người khác đạt được, Quách Bách Hợp làm việc quá mức khoa trương tùy hứng, hai mươi hai năm sống ngắn ngủi, hai mươi mốt năm trước dường như đều trôi qua thuận buồm xuôi gió, Bách Hợp lần đầu gặp được đối tượng có tính cách như vậy, không khỏi cảm thấy có chút đau đầu.
Người đang giúp Quách Bách Hợp xoa bóp vai là một trong Tứ đại cung nữ của nàng ấy, gọi lần lượt là Phất Phong, Phất Liễu, Phất Cầm và Phất Ngọc. Lúc trước sau khi Dương Ngọc Như tiến cung bởi vì tên gọi gần giống Phất Ngọc, hơn nữa Dương Ngọc Như tiến cung ngày đầu tiên đã đắc tội với Quách Bách Hợp, bởi vậy nàng ấy nhục nhã Dương Ngọc Như, bắt buộc cô ta đổi tên. Hành vi ngang ngược đó cuối cùng truyền đến tai Hoàng đế, càng khiến hắn chán ghét hơn, ngược lại sinh ra hứng thú với Dương Ngọc Như.
Bách Hợp đi vào nhiệm vụ này vào thời điểm trước khi Dương Ngọc Như tiến cung, Quách Bách Hợp vừa mới được phong Quý Phi được nửa năm, lúc này còn nửa năm nữa Dương Ngọc Như mới tiến cung.
“Nương nương đã khỏe chưa? Người có muốn gọi ngự y đến đây bắt mạch không?” Phất Phong quỳ gối trước mặt Bách Hợp xoa bóp chân nàng. Tất cả mọi người đều hiều rõ ý tứ trong lời nói của Phất Phong, muốn cho Bách Hợp mượn cớ sinh bệnh để mời Hoàng để đến hậu cung. Quách Bách Hợp cùng các phi tần trong hậu cung quan hệ cũng không tốt. Tất cả đều sợ và chán ghét nàng, nhưng không ai dám trắng trợn đối đầu với nàng, ngoại trừ người mà đương kim hoàng thượng sủng ái nhất – Đức Phi Tô thị. Hầu như mỗi người thấy Quách Bách Hợp dù trong thâm tâm đang chửi mắng, ngoài mặt cũng phải nịnh nọt đón chào. Một người chán ghét như thế lại có được mấy người trung thành, sau khi nàng ấy bị phế thì bốn đại nha hoàn cũng đụng cột mà chết.
Quách Bách Hợp muốn sống thật tốt, cho dù là Bách Hợp sống không được, nàng ấy cũng hi vọng Bách Hợp có thể thay nàng thả những nha đầu này ra ngoài cung.
Lần này nhiệm vụ không thoải mái, hậu cung từ xưa đến nay vốn là nơi người người tranh đấu, hơn nữa Quách Bách Hợp có nhiều tâm nguyện, tuy nói tâm nguyện của nàng đều có tính lựa chọn, nhưng cũng làm cho Bách Hợp hơi nhức đầu, lúc này nghe được Phất Phong nói muốn mời ngự y, nhớ đến trước khi mình tiếp thu tình tiết, Phất Liễu từng nói qua Đức Phi Tô thị mang thai, trong lòng không khỏi oán hận.