Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 375 : Bia đỡ đạn tìm lại tôn nghiêm 1

Ngày đăng: 04:01 30/04/20


Edit: Jolly



Beta: Sakura 



Lúc trở lại tinh không, Lý Duyên Tỷ đã xuất hiện ở đó rồi, lúc nhìn thấy Bách Hợp vẫy vẫy tay với cô, Bách Hợp sửng sốt một chút, liền phản ứng lại đi về phía anh ta.



Cô bị Lý Duyên Tỷ ôm vào trong ngực, sau khi hoàn thành nhiệm vụ trở về có người chờ cảm giác vô cùng tốt, Bách Hợp do dự một chút, cũng đưa tay vòng qua hông ôm anh, Lý Duyên Tỷ rất nhanh nắm lấy tay của cô phía sau lưng ra, cũng không có ôm cô không buông, cái này làm cho Bách Hợp nhẹ nhàng thở ra đồng thời cũng không có chú ý tới tay mình vẫn còn bị anh ta nắm trong lòng bàn tay.



“Nhiệm vụ hoàn thành.” Tuy Lý Duyên Tỷ vẫn còn dáng vẻ lạnh băng như trước nhưng có hơi thở con người hơn, trong tinh không xuất hiện dữ liệu của Bách Hợp:



Giới tính: Nữ (Có thể biến đổi giới tính)



Tên: Bách Hợp



Tuổi: 21



Trí lực: 79 (Max 100 điểm)
“Lý, Lý Duyên Tỷ.”



Cô cắn răng trong miệng phát ra tiếng thở dốc, Lý Duyên Tỷ nhìn thấy gương mặt của cô trướng đến ửng đỏ, nghiêm túc nhẹ gật đầu, liếc nhìn xung quanh, cấp tốc ôm cô quẹo trái quẹo phải trốn vào trong một hang động đá vôi bên trong hòn nam bộ được cây lê che chắn xung quanh.



“Lần này nhiệm vụ có chút phức tạp, tôi chưa kịp nói cho cô biết, cho nên tôi tự mình tới nói với cô một tiếng.” Anh ôm Bách Hợp chặt hơn chút nữa, thân thể nhu nhược không có xương tựa trên người anh, Bách Hợp đoán chừng sắp không còn ý thức, đôi mắt phủ sương mù, lúc này theo bản năng thò tay bắt đầu sờ loạn lên ngực Lý Duyên Tỷ, Lý Duyên Tỷ tỉnh táo bắt được cánh tay đang sờ loạn trên ngực mình, trên người cô rất nóng, đôi gò mà giống như bị thêu đốt, đôi mắt ướt át, bờ môi cũng bị cắn chặt, trong lỗ mũi phát ra tiếng thở hổn hển, cái trán thấm ra mồ hôi to như hạt đậu.



“Cô tiếp thu nội dung câu chuyện chưa?” Lý Duyên Tỷ nhìn thấy bộ dáng hai chân đứng không vững của nàng, ôm chặt nàng thêm chút nữa rồi nâng về phía trước, Bách Hợp vốn đang giảy dụa giữa lý trí và bản năng, bị anh ta ôm như vậy có chút không chịu được, nếu không phải hao hết sức cắn chặt răng, nghe tới chữ nhiệm vụ chỉ sợ lúc này không nhịn được bổ nhào vào anh ta rồi.



Không biết là ai hạ dược cô nặng như vậy, đợi đến lúc cô tìm được cơ hội, cô nhất định sẽ báo đáp gấp trăm gấp ngàn lần trở về.



Trong lòng chửi mắng đấy, Bách Hợp khó khăn lắc đầu, kế tiếp Lý Duyên Tỷ nói gì đó Bách Hợp cũng nghe không lọt rồi, ánh mắt cô rơi vào bờ môi đang mở ra khép vào của Lý Duyên Tỷ, vô thức nuốt nước miếng một cái, nếu như là người khác cô còn có thể cảnh giác vài phần, thế nhưng Lý Duyên Tỷ là người quen, cô không nhịn được trở tay nắm lấy bả vai Lý Duyên Tỷ, ra sức muốn hướng phía trên trèo lên, theo lý mà nói dựa theo trạng thái lúc này của cô, nếu muốn trèo lên cũng không có khả năng trèo lên người của Lý Duyên Tỷ, nhưng dường như anh đang nâng đỡ lấy cô, lúc này Bách Hợp căn bản không để động tác của anh ta trong lòng, sau khi mục đích đã đạt được cô vô thức ôm lấy cổ của Lý Duyên Tỷ, bờ môi dán tới bờ môi vừa nói chuyện không ngừng kia.



Dường như Lý Duyên Tỷ có chút giật mình, đứng đấy không dám động, vô ý thức hỏi: “Cô làm gì vậy?”



Nghĩ đến bộ dáng lãnh đạm trước đây của anh thì trong lòng Bách Hợp không tự chủ được có vài phần chột dạ cùng áy náy, nhưng rất nhanh cô ném một tia áy náy này ra sau đầu, cô gắt gao bắt lấy cổ áo Lý Duyên Tỷ, thân thể chặt chẽ dán tới, không chú ý tới một mặt Lý Duyên Tỷ trốn tránh, một mặt ôm cô lên càng cao, thuận tiện động tác của cô.