Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 502 : Cô gái trong đoàn xiếc – 7

Ngày đăng: 04:02 30/04/20


Edit: Jolly



Beta: Sakura



Lần này Bách Hợp sẽ không để chuyện giống trong kịch tình phát sinh lần nữa, sau khi cô đáp ứng người trong đoàn mỗi ngày đều dốc sức liều mạng luyện tập, hôm nay xem như đoàn người Triệu gia đã có chỗ của chính mình trong thành phố. Tuy bây giờ Bách Hợp chưa phải danh chính ngôn thuận trở thành trưởng đoàn, nhưng địa vị trong lòng mọi người không giống lúc trước, cô cũng có phòng riêng của mình. Trong hai tháng luyện tập Tinh thần luyện thể thuật phối hợp với Cửu dương chân kinh bây giờ thân thể đã không còn di chứng do nguyên chủ lúc nhỏ luyện tập nhiều bị thương lưu lại di chứng mà đã khỏi hẳn, sau khi trong cơ thể đã có nội lực cô bắt đầu luyện những động tác khó mà trước kia nguyên chủ phải cố hết sức mới luyện được, dễ dàng hơn trước rất nhiều.



Bách Hợp luyện xong một bộ Tinh thần luyện thể thuật, lúc này đang nhẹ nhàng nhảy tại chỗ nội lực trong cơ thể chuyển động theo động tác, thân thể nhẹ nhàng nhảy lên, thoáng cái đã nhảy lên trên bàn, còn chưa kịp từ trên bàn nhảy xuống, giọng nói có chút hưng phấn của Triệu Tấn Anh truyền vào.



“Chị, chị, chị nhìn xem là ai đến kia!”



Lúc nghe tiếng Bách Hợp đã từ trên bàn nhảy xuống, cửa lều đang đóng thoáng cái bị người vén lên, Triệu Tấn Anh hung phấn hai má đỏ lên, bên cạnh cậu ta là hai người Triệu Học Nhi và Triệu Lăng Phong lúc này có chút xấu hổ miễn cưỡng, Triệu Tấn Anh không có chú ý đến hai người kia lộ ra vẻ mặt phức tạp, vui vẽ mạnh mẽ lôi kéo hai người kia vào trong lều: “Chị, chị Học Nhi và anh Lăng Phong trở về rồi, lúc trước hai người bỏ đi cũng không lưu lại số điện thoại gì, biết bây giờ đoàn chúng ta thiếu người liền quay về.”



Lời cậu ta vừa dứt, Triệu Lăng Phong cũng không có lên tiếng. Triệu Học Nhi thì nở nụ cười nữa thật nữa giả phàn nàn: “Bách Hợp, bây giờ cô rất có tiền đồ ah, đoàn xiếc Triệu gia cũng là đoàn của tôi và Lăng Phong, trong đoàn xảy ra việc lớn như vậy, vì sao cô không thông báo cho chúng tôi? Có phải bây giờ cô đã tìm được người tài trợ đoàn rồi, nên chướng mắt tôi và Lăng Phong phải không?”



Triệu Học Nhi năm nay 23 tuổi, lớn hơn nguyên chủ hai tuổi, thế nhưng luận đạo đối nhân xử thế, nguyên chủ có thúc ngựa cũng khó theo kịp, lúc này cô ta vừa về tới là há mồm dùng lời nói giỡn nhưng ngữ khí lại chỉ trích nguyên chủ vong ân phụ nghĩa, phủi sạch sẽ việc lúc trước cô ta và Triệu Lăng Phong thừa dịp đoàn xiếc khó khăn liền bỏ đi, nếu dựa theo tình cảnh trước kia của nguyên chủ thì thế nào cũng sốt ruột giải thích không phải, thậm chí vì chứng minh mình không phải người vong ân phụ nghĩa, nói không chừng đối với việc Triệu Học Nhi và Triệu Lăng Phong lúc trước khó khăn nguy nan bỏ rơi hai người cô và Triệu Tấn Anh cũng khen là việc tốt.



Bách Hợp nhìn Triệu Học Nhi một cái, cô ta lúc này trang điễm đeo trang sức, vốn lúc rời khỏi mặc cái áo hoa quê mùa bây giờ là áo bông thời thượng Triệu Lăng Phong cũng thay đổi một thân trang phục, hai người này vốn trên người không có tiền đấy bây giờ có tiền đổi quần áo nhất định là đã nhận sự giúp đỡ của người nào đó.


Bách Hợp từ sớm nhìn thấy Triệu Học Nhi đã có chuẩn bị tâm lý, lúc này cô lộn nhào thân thể vững vàng đứng trên dây thép, bất quá đợi dây thép không còn rung lắc nữa thân thể cũng đứng thăng bằng rồi, lúc này mới bắt đầu buồn bực đi về phía trước.



Nhìn thấy cô đã an toàn rồi, mọi người mới thở phào một cái, lúc này một cô gái đang tập vòng treo trên không trung không chút nghĩ ngợi liền nhảy xuống, chứng kiến Triệu Học Nhi còn đứng bên cạnh thang dây thép, một tay lôi cô ta ra, vung tay một bạt tai tát xuống.



‘Bốp~’ một tiếng giòn vang, Triệu Học Nhi đang có chút âm trầm nghiến răng vì nhìn thấy Bách Hợp ko có bị té xuống, không chú ý bị người đánh một bạt tai, một cái tát này đánh tới làm cô choáng váng mặt mày, trong lỗ tai cũng bắt đầu vang lên ‘ông ông’, má Triệu Học Nhi nóng rát không chút nghĩ ngợi liền quát lên: “Làm gì đó”



“Làm gì? Cô cút xa một tí cho tôi, không nhìn thấy Bách Hợp đang tập đi dây thép sao, cô đứng gần như vậy làm gì, vạn nhất đụng trúng rơi xuống thì làm sao bây giờ, đến lúc đó cô đền à?” Tất cả mọi người là biểu diễn xiếc đấy, đặt mình vào hoàn cảnh người khác mà nghĩ nếu mình đang đi trên dây thép bị Triệu Học Nhi đụng như vậy, xảy ra việc ngoài ý muốn thì đến lúc đó tìm ai khóc đây? Mọi người nghĩ đến đây, nhìn Triệu Học Nhi bằng ánh mắt vô cùng bất thiện. Triệu Học Nhi bị người đánh một cái tát trong lòng phát hỏa, chủ ý liền hiện lên trong đầu, cô ta không chút nghĩ ngợi liền xấn tới tóm tóc của cô kia, hai người lập tức lăn thành một đoàn, trong chốc lát liền đụng vào thang thép ‘Bành bành’, trên đỉnh thang thép càng rung dữ dội hơn, trong lòng Triệu Học Nhi có tính toán vô ý thức ngửa đầu ngước nhìn lên phía trên, không nhìn thấy Bách Hợp rơi xuống ngược lại chính mình lại bị cô gái kia áp chế đè xuống đất, bị cô ta túm cổ áo, bị cô ta ngồi lên ngực, tay cô ta không ngừng tát miệng mình.



Triệu Học Nhi một mặt đưa chân đá cái thang, một mặt liều mạng giãy dụa, chỉ là trong lòng cô có quỷ, bởi vậy đánh nhau cũng không chuyên tâm, nhìn bộ dáng này của cô càng làm cho người khác tức giận, vốn cảm thấy hai người vì việc nhỏ như vậy đánh nhau có chút hơi nghiêm trọng lúc này cũng đứng về phía cô gái kia, nhất là lúc nhìn thấy dây thép không ngừng lắc lư, nhiều người đều thay Bách Hợp đang ở giữa không trung đổ mồ hôi lạnh, nhưng Bách Hợp lại rất nhanh đi qua hết đoạn dây thép, cũng không có quay đầu lại nhìn do cái thang rơi xuống đất, mà là trực tiếp đi nhanh đến phía đối diện nhảy qua cái vòng treo trên không trung, đưa tay bắt được dải lụa treo trên vòng treo đó, Bách Hợp dùng sức đạp một cái, thân thể đang nắm dải lụa trực tiếp hướng phía Triệu Học Nhi bên này bay vút qua.



Lúc này Triệu Học Nhi đang cùng cô gái kia lăn thành một đoàn, hai người đều xuất thân từ đoàn xiếc lực đạo cũng không nhỏ, vừa mới rồi do Triệu Học Nhi có tính toán không có ra tay độc ác đánh nhau, mà đem toàn bộ sức mạnh dùng trên việc phá hư thang thép, lúc này không thấy Bách Hợp rớt xuống, chính cô ta suýt chút nữa bị đánh cho hủy dung, trong lòng Triệu Học Nhi một bụng lửa giận, xuất ra khí lực toàn thân liều mạng ngồi dậy, Bách Hợp lúc nay đang bay qua, lúc gần đụng tới Triệu Học Nhi, Bách Hợp buông tay khỏi dải lụa, hai chân dùng sức đạp lên lưng Triệu Học Nhi, lần này cô đạp lực đạo không nhỏ lại thêm sức nặng toàn thân,  Triệu Học Nhi vừa mới xoay người gồi dậy lại cảm thấy phía sau lưng truyền đến một hồi đau đớn, tiếp theo thân thể không tự chủ liền văng đi.



Một tiếng ‘Rầm’ vang lên, Triệu Học Nhi quá sợ hãi không kịp kêu ra tiếng, thoáng cái liền nhìn thấy chính mình vừa rồi còn đang dốc sức liều mạng trên đạp vào giá thép, lúc này giá thép bị va chạm mạnh liền lật đổ xuống, trong lều truyền đến âm thanh chói tai, Triệu Học Nhi chỉ cảm thấy toàn thân xương cốt rã rời, gò má bị đụng vào bậc thang của giá thép, sóng mũi bị dập trúng giống như bị lệch đi, cảm giác chua sót khó chịu trong lỗ mũi xông tới, một cổ nhiệt lưu tuôn ra ngoài, đầu choáng mắt hoa, tiếng rên rỉ cũng không kêu ra nổi.



“Muốn đánh nhau ra ngoài đánh! Chưa tới nửa tháng nữa là đến ngày biểu diễn, mọi người nên làm gì thì làm đi.” Người Bách Hợp đạp cũng đã đạp rồi, một chữ cũng không đề cập đến việc vừa rồi Triệu Học Nhi đạp đổ giá thép. Tuy lúc này cô quát tháo cả hai người đánh nhau, nhưng người sáng suốt cũng có thể nhìn ra được vừa rồi người bị cô đạp trúng là ai, lúc này cô gái đánh nhau với Triệu Học Nhi vội vàng đứng lên oán hận liếc nhìn vế phía Triệu Học Nhi người còn đang nằm dài trên cái thang không nhúc nhích, hai người lúc này cừu oán đã kết, cô gái nói tiếng xin lỗi với Bách Hợp xong xoay người về vị trí luyện tập, người chung quanh tốp 5 tốp 3 cũng tản đi. Lúc này cũng không có người cho rằng Bách Hợp quát tháo là không đúng, dù sao hai cô gái này lúc đánh nhau cũng đem cái mạng của cô giày vò một hồi, Bách Hợp cũng chỉ là quát tháo một câu, nếu gặp người tính xấu chỉ sợ đã đánh nhau rồi.



Triệu Lăng Phong không tiếp tục ngăn cản Triệu Tấn Anh nữa, mà sợ hãi chạy lên phía trước bế Triệu Học Nhi sống chết không rõ kia lên, nhìn thấy Triệu Học Nhi máu mũi chảy dài, khuôn mặt bờ môi đều bị đụng trúng, trên gương mặt còn có một chỗ bị bậc thang của giá thép đâm trúng, tróc một ít da thịt, lúc này miệng vết thương dính đất cát, gương mặt Triệu Học Nhi vốn xinh đẹp bây giờ nhìn lại vô cùng chật vật, Triệu Lăng Phong còn địnhmuốn để cho mọi người chung quanh phụ giúp mình đưa Triệu Học Nhi vào bệnh viện, nhưng trải qua việc vừa rồi, người Triệu gia đều nhìn hai người bọn họ với con mắt khác. Triệu Lăng Phong gọi hai lần nhưng căn bản không có người để ý đến bọn họ, cuối cùng Triệu Lăng Phong cũng chỉ đành một mình cõng Triệu Học Nhi trên lưng chạy nhanh ra ngoài.