Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 55 : Ỷ Thiên Đồ Long ký (9)

Ngày đăng: 03:57 30/04/20


Edit: Vịt

Beta: Sakura



“Không biết xấu hổ. . . . . .” Đinh Mẫn Quân vừa muốn mở miệng, Bách Hợp liền nhìn nàng một cái: “Câm miệng!” Đinh Mẫn Quân mặc dù là lớn lỗi nhưng duy uy của Diệt Tuyệt vẫn còn đây, lúc này nàng vửa mở miệng thì làm sao còn dám nhiều lời, vội vàng ngậm chặt miệng lại, lúc này Bách Hợp mới nhìn Tống Viễn Kiều cười lạnh nói: “Ban đầu không biết là ai ngày đó đã tin tưởng lời thề nói ở Nga Mi của ta, nói Trương Vô Kỵ tuyệt đối sẽ không gia nhập vào trong Minh Giáo, đừng nói là trước đó ta không biết hắn là Trương Vô Kỵ, cho dù biết hắn là Trương Vô Kỵ thì chỉ sợ ta sẽ hạ thủ còn nặng hơn một chút.”



“Đúng vậy, tuổi trẻ không biết trời cao đất rộng, dám chủ động khiêu chiến với sư thái chỉ vì muốn cứu loại ma đầu như Vi Nhất Tiếu này, đáng đời bị đánh chết.” Có người đứng ở trong đám người nhìn đã lâu lúc này không nhịn được liền mở miệng, hướng về phái mọi người của Võ Đang liền lộ ra vẻ khinh bỉ: “Ta còn cho rằng Võ Đang chính là danh môn chính phái, khó lường tới mức nào, thì ra cũng là nơi hỗn tạp, chẳng qua chỉ là muốn bao che cho nhau thôi, còn dám đánh tiếng gì mà tiêu diệt Minh Giáo, ai biết Võ Đang các ngươi có phải là cấu kết cùng với Minh Giáo hay không, có ý nghĩa muốn chúng ta phải rút lui.”



Tiếng nói của người này vừa dứt thì liền có người liên tiếp ồn ào: “Đúng vậy, Võ Đang ỷ vào thanh thế lớn để lấn át ức hiếp người khác, trước kia còn tưởng là tốt, hôm nay xem ra chẳng qua cũng chỉ là như thế.”



Mặc dù Tống Viễn Kiều có tuổi tác lớn nhưng tính tình cũng vô cùng chững chạc, nhưng hắn cũng chưa bao giờ gặp qua phải tình trạng bị hiểu nhầm như lúc này, tức tới đè nén ở lồng ngực, sắc mặt vô cùng khó coi.




Người Trương Vô Kỵ thích nhất định phải là Triệu Mẫn, chính hắn cũng đều từng nói qua, hắn đối với Chu Chỉ Nhược có tôn kính có ngưỡng mộ, nhưng duy chỉ có đối với Triệu Mẫn là thật tâm yêu, vì để tránh cho con đường tình cảm của Chu Chỉ Nhược sau này không thuận mà đem những lời Diệt Tuyệt dạy bảo đều quên đi, nàng quyết định muốn ở trước lúc đoạn tình cảm này bắt đầu, chặt đứt đoạn nghiệt duyên này, khiến cho Chu Chỉ Nhược biết sợ, đối với đoạn tình cảm chủ động này mà e sợ trong lòng, không gặp phải những loạt chuyện tình như thế nữa.



“Nếu con muốn một lòng nói chuyện cho nàng thì cũng đi theo mà cút ra khỏi Nga Mi đi.” Bách Hợp nhìn Bối Cẩm Nghi một cái,  tới mức làm cho nàng sợ tới run rẩy cả người, lại nhìn sang phía Chu Chỉ Nhược, lộ ra ánh mắt thương tiếc không giúp được gì.



Không khí nhất thời cứng lại, trải qua một đêm, Trương Vô Kỵ được năm người Võ Đang toàn lực cứu trợ cũng tỉnh lại, trong lúc này mọi người cũng làm một màn nhận biết lại nhau, hàn huyên một phen thì sắc trời cũng liền sáng, người Minh Giáo vừa chạy tới thì cùng với phái Nga Mi giao thủ một trận, mà trong số những người chạy tới còn có Bạch Mi Ưng Vương Ân Thiên Chính, hắn cùng với Trương Vô Kỵ nhận biết nhau, Trương Vô Kỵ cũng không tiện đứng ở phía bên này của Võ Đang, mà bởi nguyên nhân vì Trương Vô Kỵ nên đám người Võ Đang cũng không tiện ra tay, chuyện Lục Đại môn phái tấn công lên đỉnh Quang Minh bởi vì Võ Đang cuối cùng khoanh tay đứng nhìn khiến cho danh tiếng Võ Đang cực kỳ thối.



Bách Hợp ở chỗ này đánh một trận chiến thành danh, võ công của nàng cao cường, trừ lúc tấn công lên đỉnh Quang Minh giết chết Vi Nhất Tiếu ra còn có đám người hòa thượng đeo túi vải bố đều mất mạng ở dưới Ỷ Thiên Kiếm của nàng.



Tiến vào trong đỉnh Quang Minh, đám người Dương Tiêu đã ngồi ở trên hành lang, hôm nay Minh Giáo đã bị phá hủy, người của Bát kỳ hầu như đều đã chết hoặc bị đả thương hơn phân nửa, lần này cũng không có một Trương Vô Kỵ có thể đi ra cứu người bừa bãi, trong trận chiến đấu này dưới kiếm của Bách Hợp hầu như không hề có kẻ địch thứ hai, mọi người mơ hồ có ý tứ lấy nàng cầm đầu, mũi kiếm của nàng vừa hạ xuống thì dính đầy máu tươi, Kỷ Hiểu Phù mấy năm không gặp cũng già đi rất nhiều, mai tóc mai hầu như đều có màu hoa râm, trên gương mặt cũng xuất hiện nhiều nếp nhăn, nhìn thấy Bách Hợp thì nước mắt của nàng thoáng cái liền chảy ra.