Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 553 : Chia rẽ tình duyên tiên lữ 5

Ngày đăng: 04:03 30/04/20


Edit+beta: Sakura



Hiện giời cô nên đi tìm dược chữa thương trong Thủy Nguyệt tông, dù nàng ấy chưa có báo ra thân phận của mình nhưng sau khi hạ giới thì vẫn là đệ tử Thủy Nguyệt tông có điều do nàng ấy bị thương vô cùng nghiêm trọng, thứ nhất nguyên chủ đau lòng vì Lệ Ngã Nhiễm muốn giết mình, thứ hai là do nàng ấy không biết cách ra động thủ cho nên thời gian dưỡng thương cứ thế mà kéo dài thêm hai năm, sau khi xuất quan thì tất cả điều đã muộn.



Hiện tại quan trọng nhất là chữa khỏi tổn thương đã, trong giai đoạn này nguyên chủ không cam lòng trượng phu làm bạn nhiều năm quên mất nàng, mặc kệ nàng có cố gắng thế nào cũng không thể nào khôi phục trí nhớ cho hắn được, chờ tới khi hắn nhớ được thì tất cả đã không còn cứu vãn được nữa. Bách Hợp cũng định chờ mình khỏe hẳn rồi làm theo ý định của nguyên chủ, tìm cách khôi phục lại trí nhớ cho Lệ Ngã Nhiễm, nếu lúc đó không được thì tìm cách khác vậy.



Một năm sau Lệ Ngã Nhiễm và Lâm Loan Loan mới cử hành đại điển song tu, nếu trong khoảng thời gian này mà cô không thể khôi phục lại trí nhớ cho Lệ Ngã Nhiễm thì con đường tìm lại trượng phu cho nguyên chủ đã không thể thực hiện được nữa, cô sẽ tìm phương pháp xử lý khác. Nhưng do nguyên chủ bị thương rất nặng phải mất nhiều thời gian để chữa trị, nếu Lệ Ngã Nhiễm thực không thể nhớ ra nổi nguyên chủ thì Bách Hợp cũng phải tu luyện khôi phục lại năm phần thực lực của nguyên chủ rồi còn nghĩ biện pháp khác.



Do nguyên chủ tiến vào Thủy Nguyệt tông không có báo ra thân phận hơn nữa nàng bị thương rất nặng nên mọi người trong phái không có người nào nhận ra nàng là lão tổ đã phi thăng, động phủ linh mạch trong Thủy Nguyệt tông cũng có phân chia đẳng cấp, bởi vì nguyên chủ ở trong tông môn không có làm ra cống hiến gì hơn nữa cũng không có linh thạch pháp khí gì để hối đoái nên nàng ở trong động phủ linh mạnh thấp kém, động phủ có linh khí kém không có tác dụng gì với nàng đó cũng là nguyên nhân thương thế của nguyên chủ mãi không đỡ trừ khi có linh thạch chống đỡ.



Điểm này đối với người khác thì thật thiệt thòi nhưng với Bách Hợp mà nói thì không sao cả, cô có tinh thần luyện thể thuật, bộ này lúc đầu tưởng chỉ là có tác dụng phụ trợ nhưng càng về sau thì cô mới phát hiện ra chỗ tốt của tinh thần luyện thể thuật, nó dẫn thiên địa linh khí vào trong cơ thể. Lúc này Bách Hợp thiếu nhất là linh khí, cô cố chịu đau thử nhúc nhích gân cốt, thời gian dần qua linh khí bốn phía nồng đậm hơn, có một tia linh khí dũng mãnh vào người cô phảng phất như đang vuốt ve thương thế bên trong, Bách Hợp còn cảm thấy hơi lạnh thì giờ đây đã ấm áp hơn.




Bách Hợp hừ một tiếng, những đệ tử này chỉ mới là Trúc Cơ kỳ, Lâm Loan Loan là người nổi bật trong đám người này, đã đến Trúc Cơ hậu kỳ, lúc này Bách Hợp hừ lấy mang theo tia pháp lực, mặc dù đang bị thương nhưng vẫn là Nguyên Anh kỳ, cho dù không thể đối phó được với Huyền Trinh nhưng đố phói với đám người này dễ như trở bàn tay, nguyên chủ không muốn so đo với vãn bối cho nên đành nén giận, nhưng Bách Hợp không phải là nguyên chủ không có tình cảm nào với Thủy Nguyệt tông, cho nên uy áp Nguyên Anh kỳ phóng ra, đám người vừa mới châm chọc mỉa mai giờ đang nằm sấp, ngực tê dần suýt nữa thì hộc máu.



“Tiền bối?” Dĩ vãng Bách Hợp thường xuyên bên người Lâm Loan Loan, nhìn nàng nhu nhược trông dễ bắt nạt nên trong mắt đệ tử Thủy Nguyệt tông là người nịnh nọt Lâm Loan Loan nên căn bản không hề nghĩ tới kẻ ở động phủ nghèo nàn kia lại là đại năng tu sĩ.



“Ta nói lại lần nữa, Lâm Loan Loan ở chỗ nào?” chân mày Bách Hợp nhíu lại, thần sắc càng lãnh đạm, tuy bọn đệ tử này bất mãn nhưng không dám biểu lộ ra, có người ở nhỏ giọng nói: “Mấy hôm trước Lệ Ngã Nhiễm sư huynh bị thương chắc đang chăm sóc cho huynh ấy.”



Có phải chị em tốt hay không lúc này đã nhìn ra, Lâm Loan Loan luôn miệng nói nguyên chủ là chị em tốt của mình, thời khắc mấu chốt ai bị thương thì nàng ta theo ai, chỉ sợ nàng ta có tình cảm với Lệ Ngã Nhiễm đấy, chỉ tiếc nguyên chủ quá mức tin người cho đến khi nguyên chủ chết vẫn còn cảm thấy tạo hóa trêu ngươi mà thôi. Lúc này Bách Hợp cười lạnh một tiếng, hỏi rõ phương  hướng định đi thì nữ đệ tử châm chọc lúc trước lau máu ở khóe môi rồi cả gan mở miệng.



“Tiền bối! Tiền bối đã là đại năng tu sĩ, tại sao còn phải đoạt Lệ sư huynh với Đại sư tỷ?”