Bia Đỡ Đạn Phản Công
Chương 566 :
Ngày đăng: 04:03 30/04/20
Edit: Tranlinh
Beta: Sakura
Đại sảnh công hội lính đánh thuê yên tĩnh đến lạ thường, rất nhiều người không hẹn mà cùng quay đầu nhìn sang đây xem, Bách Hợp bắt đầu nhận ra có điều không ổn, cô đang do dự có lẽ mình không nên ở cùng với tên thiếu niên không đáng tin cậy này, cho rằng phương pháp như thế cũng không thể gây được sự chú ý của mọi người, thì từ trong góc phòng có hai thân ảnh nhanh chóng đi đến phía cô.
Đây là một đôi nam nữ độ tuổi tương đương nhau, nam thoạt nhìn lạnh lùng mà nho nhã, trên mặt còn đeo mắt kính thật dày, còn nữ thì dáng người cao mà gầy gò, mặc một áo bào rộng thùng thình nhìn không ra đường cong trên cơ thể, chỉ có điều nhan sắc lại rất quyến rũ, xinh đẹp không hề thua kém Bách Hợp, ngược lại còn phong tình, mị hoặc hơn, lúc nhận ra Bách Hợp đang nhìn nàng ta thì sóng mắt lưu chuyển, vứt cho bách Hợp một cái mị nhãn, rồi che miệng ngượng ngùng uốn éo thân mình nở nụ cười.
“…” Bách Hợp nhìn cô gái cường tráng cao hơn mình hai cái đầu, không có che kín một con mắt vô ý thức đóng xuống, lúc mở ra thì quay đầu sang một bên.
Sau đó đã có 5 người, tổ chức lính đánh thuê làm việc rất nhanh, hai người mới tới đều là nghèo kiết xác, trong người không có một đồng nào, thế nhưng thiếu niên kia lại ra tay rất hào phóng, hắn tiền nhiều như nước trước tiên liền mua tư liệu của một đoàn lính đánh thuê chuyên nghiệp, tiếp tục ghi tên thân phận những người đến đăng kí, Bách Hợp lúc này mới biết người thiếu niên này tên gọi là Dung Thư Cẩn mà em gái hắn gọi là Dung Thư Nghiên, mà hai người vừa mới đến cô gái xinh đẹp tên là Thiên Phong Nhất Lang còn người thanh niên có khí chất lạnh lùng kia tên là Nguyệt Thượng Chiêu.
“Đa tạ ngài đã đến, tổng cộng mười hai kim tệ.” Cô nương dáng vẻ ngọt ngào chìa tay ra, Bách Hợp vô thức liếc nhìn Dung Thư Cẩn, thế nhưng Dung Thư Cẩn lại vờ như không thấy ánh mắt của cô mà nhanh chóng xoay người xun xoe Thiên Phong Nhất Lang.
Trên người Bách Hợp thực sự không có đồng nào, lông mày cô giật giật, liếc nhìn Dung Thư Cẩn, cô gái kia vẫn đang đừng trước mặt cô, cô đã biết rõ cái chức đội trưởng không có gì hay ho, lúc Bách Hợp đang muốn từ bỏ trọng trách thì thấy Nguyệt Thượng Chiêu mặt lạnh đứng dậy, hắn không kiên nhẫn thò tay đẩy lại kính, thấp giọng hỏi cô nương ấy một câu: “Thủ trưởng của ngươi ở đâu?”
Sắc mặt hắn lúc này phảng phất khí thế không giận mà uy, cho dù tuổi hắn cũng chưa lớn xem ra chỉ mới hơn hai mươi nhưng trên người Nguyệt Thượng Chiêu đã lộ ra khí chất quý tộc lãnh đạm với xa hoa, lúc này hắn mở miệng liền đòi gặp thủ trưởng của cô nương kia khiến nàng ta không khỏi sửng sốt, rất nhanh lộ ra chút cung kính mà bắt đầu: “Xin ngài chờ chút.” Cô nương kia vừa xoay người đi tìm hội trưởng công hội lính đánh thuê, đợi đến lúc nàng ta vừa rời đi, sắc mặt Nguyệt Thượng Chiêu vốn âm trầm lập tức tái đi, hắn run run lấy tay lau trán không nghĩ ngợi nhiều mà bắt đầu xoay người tháo chạy ra bên ngoài.
Chứng kiến hành dộng này, mọi người liền hiểu ra đều nhanh chân nối nhay chạy ra ngoài, Bách Hợp sửng sốt một chút cũng nhanh chóng nắm chặt trường kiếm phóng nhanh ra ngoài, trong lòng cô nguyền rủa hai tiếng, đối với đội lính đánh thuê mình vừa tham gia bắt đầu có chút hoài nghi, quả nhiên không là người quen nên không biết rõ tốt xấu, những người này thoạt nhìn đều không đáng tin cậy, cũng không rõ lai lịch của họ như thế nào, cô chỉ thiếu nợ người ta một vạn kim tệ cũng không muốn vì đám đồng đội chỉ biết chiếm tiện nghi này liên lụy, nghĩ đến chính mình ghi danh vào chức đội trưởng cô chỉ muốn chém Dung Thư Cẩn hai đao, cô oán hận nhìn trừng trừng Dung Thư Cẩn rồi nhanh chóng chạy trốn, hai sủng vật treo bên hông theo động tác lúc này của cô mà lay động đến lợi hại khiến cô cảm thấy quần mình sẽ rất nhanh bị rơi suống, tấm vải che con mắt cũng bị rơi lệch khiến cho tầm mắt bị cản trở, trong lúc nhất thời cô không biết mình nên đem tấm vải trên mặt giật ra hay là nên kéo quần mình trước.
Làm nhiệm vụ lâu như vậy nhưng chưa từng gặp phải tình huống chật vật như vậy, trong lòng Bách Hợp đã mắng Dung Thư Cẩn máu chó phun đầy đầu, cô nương của công hội sau khi phát hiện mình bị gạt liền phái một nhóm người đuổi tới, mấy người càng trốn chạy thật nhanh, bước chân đều không dám dừng lại rất sợ bị người ta bắt được thì coi như xong.