Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 570 :

Ngày đăng: 04:03 30/04/20


Edit: Vân Nhi



Beta: Sakura



Hiện tại vận khí của mọi người không hề tốt như trước đây, đội hộ vệ đã vây quanh phòng triển lãm tranh lại, Bách Hợp cùng bọn người bị bắt tiến vào trong nhà lao, mấy người vừa chen chúc vừa oán trách lẫn nhau đi vào nhà lao, Bách Hợp biết được chính mình phải ngồi trong nhà lao này mười ngày, cô cúi mặt một lần nữa đưa ra quyết định trong lòng nhất định phải cùng đám người này đường ai nấy đi.



Sau một hồi tranh cãi, Dung Thư Cẩn mới sửa sang lại tóc: “A Chiêu không có ở đây?”



“…” Vừa mới chỉ lo trốn, chỗ nào còn có thể nhớ tới Nguyệt Thượng Chiêu có cùng tới hay không, mọi người cũng cảm thấy bực mình, sớm biết bị ngồi tù như vậy không bằng kéo hắn đi cùng, nhưng lúc đấy Nguyệt Thượng Chiêu được mọi người hâm mộ thì đang khóc thầm trong lòng.



Thời gian ở trong tù đối với người khác mà nói là rất gian nan, thế nhưng mà đối với Bách Hợp cùng người của tiểu đội lính dánh thuê thì không có gì đáng nói, ngược lại là hạnh phúc, đầu tiên quan trọng nhất là trong người bọn họ không có tiền, lúc này vào tù lại có cơm ăn miễn phí, tiếp theo là dù trong tù không tốt, nhưng tốt hơn ở  trong cái lồng sắt kia nhiều. Tuy nhiên trong lao có người biết rõ bọn họ là bởi vì làm chứng nhận giả để tiến vào nhà giam này, cũng rất khinh bỉ bọn họ, nhưng mấy người Dung Thư Cẩn da mặt dày đối với ánh mắt khác thường của mọi người xung quanh cùng những lời nói xem thường còn có thể đả kích lại: “Ta làm chứng nhận giả thì sao, quang minh chính đại như các ngươi làm sao cũng vào trong nhà lao này?”



Lời nói của hắn làm mọi người xung quanh không phản bác được, nhưng đồng dạng tình trạng của những người trong lao cũng không được tốt, bị một đám bạn tù cô lập rồi.



Trong hoàn cảnh như vậy Bách Hợp đã từng vô cùng hối tiếc, tại sao ban đầu mình lại muốn đứng ở trước cửa tiệm Ma Tinh, hơn nữa còn thêm một khoản nợ khổng lồ. Cuối cùng vì trả nợ mà tuỳ tiện cùng đám người này hợp thành một đội, thời gian mười ngày cũng trôi qua rất nhanh, mấy tên cai ngục sớm ngứa mắt đám người này, Bách Hợp cảm thấy có chút ngại khi bị đám hộ vệ quân tống ra nhà giam, Dung Thư Cẩn còn làm bộ lưu luyến không rời, sờ vào ven tường nhà giam:



“Ai, thật không nỡ”.Nơi này có ăn có uống, hơn nữa thức ăn còn không kém, đại lao này mấy năm này đã được sửa chữa qua, trước kia cũng bởi vì hoàn cảnh không tốt nên từng bị dân chúng trong thành Lam Á đế quốc trách cứ. So với lồng sắt quả thực là một cái trên trời một cái dưới đất.




“Ta cho ngươi hai lựa chọn, một là ngươi chết, một là ta mang ngươi trở về đổi lấy 20 vạn kim tệ, còn lại chính ngươi nghĩ biện pháp trốn đi.” Thiên Phong Nhất Lang chầm chậm thu trường kiếm về, Nguyệt Thượng Chiêu bị lời nói của hắn làm cho nghẹn thật lâu cũng không nói ra lời.



Cuối cùng kết quả thảo luận là mọi người nhất trí yêu cầu để Nguyệt Thượng Chiêu hy sinh, Bách Hợp nghĩ tới một phần của 20 vạn kim tệ, mình trả được hết nợ thì nhiệt tình hơn, cũng không nhắc lại yêu cầu muốn giải tán lúc trước, bắt đầu đến khuyên bảo Nguyệt Thượng Chiêu.



“Tiểu Hợp không phải muốn giải tán rồi hả?”



Thiên Phong Nhất Lang cúi thấp đầu, giống như cười mà không cười liếc nhìn Bách Hợp, Bách Hợp kiên định lắc đầu: “Thề cùng mọi người tồn vong!” Lúc này vì lợi ích trước mắt mà không để ý đến lời nói này….,trong thời gian kế tiếp lại để cho Bách Hợp hối hận đến đau lòng.



Mặc dù Nguyệt Thượng Chiêu không muốn nhưng không thể không tuân theo, nhưng hắn cũng chỉ suy nghĩ một chút mà thôi, nhìn trường kiếm trên người Thiên Phong Nhất Lang, cuối cùng hắn vẫn bị trói đưa về chỗ Caroline, mọi người cầm tinh tạp bên trong có 20 vạn kim tệ, mọi người vừa cười lại sớm quên mất khuôn mặt khóc tang của Nguyệt Thượng Chiêu bị đưa về nhà của Caroline.



Trước đến khách điếm ma tinh thanh toán một vạn thiếu nợ xong, Bách Hợp nhìn giấy nợ do chính mình ký tên dần dần biến mất thì trong lòng mới chậm rãi nhẹ nhàng thở ra.



Tưởng rằng lần này bán đi Nguyệt Thượng Chiêu có được 20 vạn thì đám người có thể sống thoải mái một thời gian dài không cần làm nhiệm vu nữa, ai ngờ Nguyệt Thượng Chiêu có bản lĩnh, lúc Bách Hợp giao người vừa mới nhận được thù lao không bao lâu, hắn lại một lần nữa trốn thoát, hơn nữa không biết dùng phương pháp xử lý gì tìm được đám người Bách Hợp, lúc này  Caroline có ngốc cũng phát hiện đám người này cùng một nhóm rồi, bởi vậy nàng ta lại công bố nhiệm vụ, lúc này thù lao của nhiêm vụ đã lên đến 50 vạn kim tệ, chẳng qua không phải tìm Nguyệt Thượng Chiêu về mà là đuổi giết tiểu đội lính đánh thuê!



Từ lúc bắt đầu nhận nhiệm vụ lính đánh thuê, lại đến bị một đám lính đánh thuê đuổi giết, Bách Hợp cùng mấy người chạy trốn trải qua nhiều nguy hiểm, cầm tiền còn chưa kịp hưởng thụ đã bị đuổi giết, tiểu đội trong ngoài trừ Bách Hợp có thực lực của một tiểu kiếm sư thì mấy người còn lại căn bản chính là phế vật, ngoài trừ chạy trốn từ nay về sau không còn có tác dụng khác, lúc phát hiện cái gọi là đuổi giết tiểu đội lính đánh thuê lại nhẹ nhàng như vậy, thù lao lại phong phú kinh người, số lượng người đuổi giết tiểu đội mỗi ngày đều  gia tăng, cuối cùng một đoàn người không thể không bắt đầu vượt biên đế quốc Lam Á.