Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 58 : Con gái chưởng môn phái Mao Sơn (2)

Ngày đăng: 03:57 30/04/20






Đào Nhiên Hưng đã từng hỏi Mạc Thiếu Kỳ lúc hắn mới lên núi về việc định hôn sự giữa hắn và Đào Bách Hợp. Mạc Thiếu Kỳ lúc đó có được cơ hội như vậy thì tự nhiên trong lòng vui mừng vô cùng, không chút do dự liền nhận lời, chẳng qua là hắn đối với chuyện cưới Đào Bách Hợp từ đầu đến cuối vẫn có cách nhìn hoàn toàn bất đồng.



Hắn đã quá quen thuộc với cuộc sống khổ cực lúc ban đầu, khi tới Mao Sơn thì rất sợ Đào Nhiên Hưng không muốn thấy hắn nữa, lại đuổi hắn đi để hắn trở về cuộc sống lang bạt kỳ hồ lúc trước. Vì vậy, hắn đối với Đào Bách Hợp, vị hôn thê nhỏ hơn mình năm tuổi vẫn luôn có thêm sự che chở, sử dụng mọi thủ đoạn dụ dỗ được Bách Hợp để nàng không thể rời bỏ hắn thì trong lòng hắn mới thở phào nhẹ nhõm. Mà đến cuối cùng, hắn cảm thấy loại cuộc sống dựa vào người khác thế này không đáng tin. Đối với người đã nếm trải đau khổ như Mạc Thiếu Kỳ mà nói, không gì có thể so sánh được với việc chính hắn nắm quyền chủ động trong tay, có như vậy thì trong lòng hắn mới cảm thấy an toàn.



Cũng bởi vì vậy, hắn một bên dụ dỗ Bách Hợp đối với hắn toàn tâm tín nhiệm, một bên dốc hết sức tu luyện đạo thuật. Năm Bách Hợp tám tuổi đã đối với Mạc Thiếu Kỳ một lòng say mê, cũng năm đó, một nữ nhi con người bà con xa với Ninh thị, mẫu thân của Bách Hợp, vì thân thể yếu đuối mà bị đưa lên Mao Sơn. Hoàng Mạn Nhi hoàn toàn khác với một Đào Bách Hợp đen gầy, khỏe mạnh, đã sống trong núi từ nhỏ. Nàng xuất thân từ nơi Giang Nam đông đúc và giàu có, gia cảnh mặc dù không phải đại phú địa quý nhưng cũng có chút giàu có. Gia đình nàng đối với nữ nhi nhu nhược, yếu đuối này hết sức coi trọng. Hơn nữa, Hoàng Mạn Nhi lớn lên trắng nõn khả ái, khác biệt với Đào Bách Hợp đen gầy khiến cho Mạc Thiếu Kỳ thoáng cái liền thích cô tiểu thư yêu kiều, thân thể quen được chiều chuộng này.



Bởi vì liên quan đến xuất thân, Mạc Thiếu Kỳ do tự ti mà luôn lộ ra vẻ đặc biệt kiêu căng. Ở trước mặt Đào Bách Hợp, hắn có một cảm giác ưu việt xen lẫn với cảm giác khẩn trương, sợ hãi, rất sợ một ngày kia Đào Bách Hợp không còn thích mình nữa, Đào Nhiên Hưng muốn đuổi mình xuống núi. Nhưng cảm giác khẩn trương, sợ hãi này của Mạc Thiếu Kỳ sau khi được Đào Nhiên Hưng thường xuyên khen ngợi đã dần tan thành mây khói. Lúc chưa biết đến Hoàng Mạn Nhi, hắn đối xử với Đào Bách Hợp chỉ là ứng phó nhưng cũng có vài phần xem thưởng. Nhưng sau khi nhìn trúng Hoàng Mạn Nhi, Mạc Thiếu Kỳ liền sinh ra cảm giác muốn chinh phục đại tiểu thư này và cũng cảm thấy chỉ có cô nương như vậy mới có thể xứng đôi với hắn.



Hắn bây giờ đã mười bốn tuổi, đã sớm biết chuyện tình cảm nam nữ. Gần đây hắn dụ dỗ Bách Hợp tác động đến cha mình nên Đào Nhiên Hưng đã bắt đầu dẫn hắn xuống núi bắt yêu trừ ma. Hắn chuẩn bị một khi chiếm được chân truyền của Đào Nhiên Hưng sẽ nắm giữ Mao Sơn trong lòng bàn tay, tiếp tục cưới Hoàng Mạn Nhi làm vợ.
“Còn có thể như thế nào, nhất định là đi ra ngoài nghịch ngợm gây sự rồi ngã thôi!”



“Cha”, Bách Hợp ủy khuất bĩu môi, khóc ròng nói: “Là Mạn Nhi tỷ tỷ đẩy con ngã xuống, sư huynh bảo con nhận là tự mình ngã.”



Đào Nhiên Hưng thân là chưởng môn của một phái, mặc dù tâm tư không tinh tế bằng Ninh thị nhưng nghĩ một chút cũng nghe ra có gì đó không thích hợp. Ninh thị lại càng nhíu mày lại, lớn tiếng hỏi:



“Thật sự là sư huynh của con vì bảo vệ thay cho Mạn Nhi mà bảo con thừa nhận là tự mình ngã?” Thời gian Mạc Thiếu Kỳ lên núi đã hơn hai năm, đối với đồ đệ chăm chỉ này thật ra Ninh thị vẫn là vì trượng phu mà có chút vui mừng. Nhưng bản năng bà luôn cảm thấy có gì đó không đúng. Trước kia có một số sự việc không suy xét kỹ, lúc này trong đầu tái hiện lại khiến cho vẻ mặt của Ninh thị dần có chút khó coi.