Bia Đỡ Đạn Phản Công
Chương 581 : Nữ phụ Phỉ Thúy dị năng (8)
Ngày đăng: 04:03 30/04/20
Tối hôm qua, Bách Hợp dùng nội lực khóa thuốc phiện Bộ Quân Hoàn tiêm vào trong cơ thể cô ở vị trí kia, tuy nói bởi vì linh hồn cô đêm qua không ở trong thân thể, nội lực có chút tản ra, thuốc cũng bị khuếch tán ít nhiều, nhưng cũng không khuếch tán được bao nhiêu, chỉ có một ít thuốc ra khỏi cơ thể cô, mà phần lớn thuốc vẫn ở lại. Bách Hợp vận nội lực bức thuốc về cánh tay, cô không để tâm đến việc rửa mặt, vội vàng tìm quần áo của mình mặc trước rồi rời khỏi khách sạn.
Trước tìm phòng khám tư mua mấy cái ống tiêm sạch sẽ và một cái bình thuốc nhỏ, Bách Hợp về đến nhà lấy rượu cồn tiêu độc ống tiêm, sau đó mới cảm nhận vị trí mình khóa thuốc lại, cẩn thận đưa kim tiêm thăm dò đi vào. Khi cô rút ống tiêm ra, bên trong cũng không phải là máu đỏ tươi đen lại mà dẫn theo chất lỏng màu hồng nhàn nhạt, vậy thì chứng minh tối hôm qua cô dùng nội lực giữ thuốc ở yên một chỗ là cách làm đúng rồi, cô rút toàn bộ thuốc ra, lại đưa vào bên trong bình thuốc. Thấy bên trong cái bình nhỏ kia chỉ có mấy ml chất lỏng màu trắng nhạt, Bách Hợp nhịn không được nở nụ cười nhẹ.
Tuy phần lớn thuốc phiện đã bị Bách Hợp rút ra, nhưng có thể non nửa chỗ thuốc đó vẫn còn lại trong cơ thể cô, nếu không phải trước đây từng tiêm vào, những loại thuốc này cũng không có khả năng gây ảnh hưởng gì đến Bách Hợp, nhưng cũng bởi chuyện trước đó, bởi vậy lần này Bách Hợp đã có vài lần phản ứng, những độc tố đáng sợ trong loại thuốc này ở trong cơ thể đã bị tống ra ngoài, nó ảnh hưởng đến tinh thần người ta mới là đáng sợ nhất. Độc tố trong cơ thể đã bị nội lực ép ra ngoài, nhưng Bách Hợp vẫn khó chịu hồi lâu nên ở nhà, buổi chiều mới đến công ty.
Lúc tan làm, Bách Hợp còn chưa vào thang máy, điện thoại đã vang lên. Nguyên chủ gần như không có mấy người bạn thật sự, ngày thường cũng không nhiều người gọi điện thoại cho cô ấy. Bách Hợp vốn cho rằng lúc này gọi điện thoại cho mình sẽ là Kiều Bắc, thế nhưng số điện thoại liên tiếp các con số tám kia cũng không phải số điện thoại Kiều Bắc. Điện thoại Bách Hợp vừa được nối thông, giọng nói lạnh nhạt của Bộ Quân Hoàn đã vang lên: “Xuống!”
Không đợi Bách Hợp lên tiếng, điện thoại đã bị ngắt. Bách Hợp cong khóe miệng, nhấn thang máy xuống tầng, dưới tầng cách đó không xa, một chiếc xe màu đen dừng bên ngoài tòa nhà công ty. Nhưng Bách Hợp còn chưa ra khỏi công ty, trong đại sảnh tầng một tiếp khách của công ty, một người đang ngồi ở trên ghế sa lon cầm tờ báo xem sau khi nghe thấy tiếng động của thang máy thì để tờ báo xuống, lúc phát hiện ra Bách Hợp có chút vui sướng đứng dậy.
“Tiểu Hợp!” Kiều Bắc khẽ cười đứng ở bên kia. Cảm xúc chua xót lại dâng lên trong lòng Bách Hợp, cô đưa tay ôm ngực, thật lâu sau trên mặt mới nở một nụ cười nhẹ: “Kiều Bắc, sao anh lại ở chỗ này?”
“Vô ích thôi, lúc đó mấy kẻ ấy là trẻ vị thành niên, dù có mời luật sư giỏi nhất trên đời, bọn hắn bị tù vài năm cũng không quá đáng, nhưng tôi muốn mấy kẻ đó chết không được yên.” Bách Hợp nói xong những lời này, đứng lên, cô không muốn nhìn xem dáng vẻ của Kiều Bắc, chỉ làm bộ sửa sang lại túi của mình. Ánh mắt Kiều Bắc rơi xuống cổ tay cô, trên cổ tay cô còn đeo cái vòng tay mà đêm qua Bộ Quân Hoàn đeo lên cho cô. Ánh sáng trong mắt Kiều Bắc tối lại, nhỏ giọng nói: “Cho nên, em muốn dùng phương pháp của mình báo thù sao?”
“Đúng vậy, cho nên không thoát ra nổi.” Bách Hợp nhẹ gật đầu. Kiều Bắc đưa tay lên, cuối cùng giơ tay lên che mặt, không mở miệng nói chuyện.
Lúc rời khỏi tòa nhà công ty thì trời vẫn còn ánh tà chiều, bóng dáng mảnh khảnh của Bách Hợp bị kéo dài ra, cô cố nén ý nghĩ muốn quay đầu, đi tới nơi đỗ xe. Cửa xe bị mở ra, Bộ Quân Hoàn giơ tay bắt lấy cổ tay Bách Hợp, kéo cô vào trong ngực mình, khuôn mặt tuấn tú nhìn không ra cảm xúc, chỉ tháo kính râm, đôi mắt kia lại mang theo tức giận: “Cô không tiếp điện thoại của tôi!”
Tâm trạng hiện giờ của Bách Hợp không tốt, đưa tay muốn hất hắn ta ra. Sức lực Bộ Quân Hoàn lại không nhỏ, giữ chặt lấy cô, cô căn bản không thoát ra được, kén mỏng trong lòng bàn tay hắn ta mài đỏ tay cô.
“Điện thoại hết pin rồi!” Bách Hợp không kiên nhẫn quay mặt đi. Bộ Quân Hoàn lộ ra lo lắng, cảnh tượng Bách Hợp nói chuyện với Kiều Bắc vừa rồi hắn ta đều nhìn thấy, vốn dĩ Bách Hợp trong lòng hắn ta chỉ là một con mồi mới mẻ tự động đưa tới cửa, chỉ là hương vị rất tốt, ngày hôm qua sau khi liên tục hưởng qua dư vị, nhịn không được hôm nay lại chạy tới. Hắn ta không thích con đàn bà của mình trong lúc chính mình đang có vô vàn hứng thú lại có quan hệ với những thằng đàn ông khác, theo lý mà nói, khi chứng kiến Bách Hợp ngồi cùng một chỗ nói chuyện với Kiều Bắc, có lẽ hắn ta nên quay xe bỏ đi. Bộ Quân Hoàn luôn luôn kiêu ngạo, có thể lúc Bách Hợp cúp điện thoại của hắn ta, trong lòng hắn ta lửa giận ngập trời, lại không có ý muốn để tài xế lái xe đi, ngược lại tiếp tục đợi, lúc này Bách Hợp không có ý giải thích với hắn ta, trái lại thoạt nhìn tâm trạng so với hắn ta còn không tốt bằng, sắc mặt Bộ Quân Hoàn khó coi, trong ánh mặt ngập tràn tức giận, cuối cùng không biết sao lại cắn răng nhẫn nhịn.