Bia Đỡ Đạn Phản Công
Chương 607 : Vì đại nghĩa diệt thân 15
Ngày đăng: 04:04 30/04/20
Edit: BeHaibarai
Beta: Sakura
Trong lòng có chút suy đoán, toàn thành đang lúc giới nghiêm, Bách Hợp rút thời gian phân phó người Ám Điện gần đây ở lại trong sơn cốc dưỡng thương, không nên đi ra ngoài, ban đêm xông vào hoàng cung khiến không ít người bị thương, huống chi lúc này nhiễu loạn đã chế tạo ra được rồi, lại đưa tới oanh động, hiệu quả đã có, chỉ phải chờ đợi Đậu Hải Ca mở màn trò hay thì thù Đậu Bách Hợp có thể báo.
Mấy hôm nay Đậu Hải Ca không có ra khỏi tửu lâu một bước, mỗi ngày hắn ân cần đi theo Bách Hợp, Chu Nhụy Nhi thì là không có tái xuất hiện, hắn lại quấn hai ngày, liền hướng Bách Hợp đưa ra việc về Cao vương phủ : “Tỷ tỷ, gần đây kinh thành giới nghiêm, trong tửu lâu Thạch Sanh thì ít mà Lý Thông thì nhiều, hơn nữa mỗi ngày quan binh lại đây vài chuyến, làm cho tỷ tỷ không được an bình, liền võ công đều luyện không thành, Cao vương gia cùng với cha lúc trước là anh em kết nghĩa huynh đệ, gần đây mời chúng ta đi tới nhà hắn ở mấy ngày, lại để cho hắn thịnh tình khoản đãi.”
Trong kinh Hoàng đế bị đâm, một đoàn người trong giang hồ dũng mãnh vào vương đô Đại Khánh, không thiếu chưởng môn phá không được án đấy, phân đều tự mình mang đệ tử vào trong kinh, đại lượng người trong giang hồ dũng mãnh vào, lại để cho vương đô có vẻ chật chội, tất cả các tửu lâu cũng đầy ấp người, mỗi ngày Thạch Sanh thì ít mà Lý Thông thì nhiều, huyên náo mọi người tâm phiền, Bách Hợp gần đây xác thực cũng không luyện được võ công, Đậu Hải Ca thuận miệng mời cô tiến đến trong phủ làm khách, trong lòng Bách Hợp không tin, nhưng lúc này trên mặt cô lại lộ ra vẻ do dự, Đậu Hải Ca nhìn mặt mà nói chuyện, lại cố gắng thuyết phục tiếp:
“Vương gia lúc trước cùng cha là anh em kết nghĩa, luôn luôn tiếc nuối lúc trước khi Đậu Thị Sơn Trang gặp chuyện không may cứu cha một mạng, hôm nay tỷ tỷ đến thì hắn sẽ vui mừng lắm, Cao vương gia lại không có con gái. Chỉ có mỗi một nghĩa nữ, khi thấy tỷ tỷ nhất định sẽ đối đãi tỷ tỷ như con gái ruột.”
Có lẽ là nhiệm vụ sắp hoàn thành nên hắn suýt nữa nói lỡ miệng. Chỉ nói Cao vương gia không có con gái, lại không nói hắn không có nhi tử, Bách Hợp giống như cười mà không phải cười nhìn hắn một cái, giả bộ như cân nhắc. Cuối cùng nghĩ nghĩ chậm rãi gật đầu.
Cao Dịch nhịn tức, vô ý thức liếc nhìn nhi tử, đã thấy sắc mặt hắn cũng vô cùng khó coi, vội vàng hoán thị nữ tới đưa Bách Hợp đi, Bách Hợp lại như là đột nhiên nhớ ra cái gì đó: “Đúng rồi, ta không có bạc, Đậu Hải Ca nói trong phủ Cao vương gia có bạc.”
Nghe nói như thế, Cao Dịch nắm chặt nắm đấm, miễn cưỡng cố nặn ra vẻ tươi cười, lại phân phó người đi lấy ngân phiếu một trăm lượng tới, Bách Hợp cầm tiền xong thì mới dẫn thị nữ nghênh ngang rời đi, lưu lại phụ tử Cao thị sắc mặt tức giận đến tái nhợt, mỗi người đối mặt bàn tiệc rượu, trong lòng nói không ra lời.
Đậu Hải Ca cũng may, những năm này quen Bách Hợp hỉ nộ vô thường, có tức nhưng cũng không có tức đến mất đi lý trí, Cao Dịch tung hoành ngựa chiến nửa đời, giờ còn nắm quyền, mà ngay cả Hoàng đế đối với hắn cũng vô cùng khách khí, lại lọt vào một người bình thường như Bách Hợp một nữ tử bình dân như thế nhục nhã, từ khi hắn bị bắt nên sẽ không nổi như thế, nếu không vì sợ đánh không lại Bách Hợp thì hắn đã phái người bắt Bách Hợp rồi.
Bách Hợp mới mặc kệ trong lòng hai người đang nghĩ cái gì, sau khi trở về phòng ngủ một đêm, ngày thứ hai rời khỏi giường cự tuyệt người Cao Dịch phái đến thỉnh cô tiến đến dùng đồ ăn sáng, tự đi ra cửa.
Tin tức bị bọn hạ nhân truyền quay lại trong lỗ tai Cao Dịch, hắn tức giận đến mức vỗ mạnh một cái, trong miệng cũng nhịn không được nữa tức giận mắng lên tiếng.
Mỗi ngày Bách Hợp cũng không tại Cao phủ trong ăn uống, lại coi Cao vương phủ như tửu lâu, đi sớm về trễ, người của Cao Dịch luôn luôn bí mật đi theo cô, hệ, cô chỉ vung chút ít bạc cho ăn mày, đến khi hết tiền thì lại hồi phủ tìm Cao Dịch muốn, chưa mười ngày Cao Dịch đã không nhịn nổi nữa, triệu Đậu Hải Ca đến thương lượng, muốn giết chết Bách Hợp.