Bia Đỡ Đạn Phản Công
Chương 636 :
Ngày đăng: 04:04 30/04/20
“ Bốp” một tiếng vang giòn tan, sau khi bị đánh Diệp Như Vân với thân hình mảnh khảnh đứng không vững, lảo đảo lùi về sau hai bước, ngã ngồi trên mặt đất, cô ta cúi thấp đầu, đưa tay che mặt theo bản năng, mái tóc đen dài bung ra che hết mặt, toàn thân run lẩy bẩy, không ngẩng đầu lên được.
“ Làm loạn cái gì?” Bách Hợp hiểu rõ mình dùng bao nhiêu lực, mặc dù cô không dùng hết sức tát Diệp Như Vân, nhưng Diệp Như Vân bị đánh một cái tát này chắc chắn cảm thấy không dễ chịu,mặc dù đàn ông không đánh phụ nữ, nhưng mà cô lại không phải là đàn ông chân chính, sẽ không ngốc đứng yên để Diệp Như Vân đánh mình, vì vậy cô không thấy áy náy chút nào khi đánh Diệp Như Vân, trái lại cô khoanh tay trước ngực nhìn xuống hỏi cô ta.
Lần ở trước mặt Bách Lan, Diệp Như Vân muốn tát cô, tuy lúc đó bị Bách Hợp đẩy ngã trên mặt đất, nhưng sau Diệp Như Vân luôn nói là bị Bách Hợp đánh, mặc dù lúc ấy cũng không thật sự đánh cô ta, bây giờ Bách Hợp mới thật sự đánh cô ta, trong 2 năm Chương Bách Hạ theo đuổi Diệp Như Vân và khoảng thời gian hai người kết hôn cho tới bây giờ Chương Bách Hạ đều cưng chiều Diệp Như Vân, không để cô ta phải động một ngón tay, ngược lại Diệp Như Vân đánh nguyên chủ không một chút lưu tình, lúc này Bách Hợp tát Diệp Như Vân là cái tát đầu tiên nguyên chủ đánh cô ta, trước những việc vừa xảy ra Diệp Như Vân thật không dám tin,theo phản xạ cô ta lấy tay che mặt, cơ thể run lẩy bẩy, nói không nên lời.
Cô ta im lặng, Bách Hợp nhếch mép, đưa tay cầm cánh tay Diệp Như Vân kéo cô ta dậy, lúc này Diệp Như Vân hét lên:” Anh buông tay tôi ra, buông tôi ra!” trong giọng nói của cô ta còn có cả tiếng khóc nức nở, dùng giày cao gót đạp và lấy tay cào Bách Hợp, cô ta gây náo loạn khiến Bách Hợp thấy phiền. Bách Hợp vặn tay của cô ta lại, “ rắc, rắc” hai tiếng giòn tan, sắc mặt Diệp Như Vân lập tức trắng bệch giống như tuyết, hai tay buông thõng. Bách Hợp đã làm trật khớp cổ tay của cô ta, để cô ta không thể dùng tay được nữa,lại liếc mắt nhìn xuống chân của cô ta, lúc này cô ta ước gì có thể dùng giày cao gót đánh cô.
Lúc này Diệp Như Vân đang cố nén tiếng hét và tiếng rên rỉ vì đau và cảm giác nóng rát trên mặt, mới đầu còn cổ tay còn cảm giác đau sau đó là mất cảm giác.Bách Hợp kéo cô ta về phía sofa phòng khách,hình như cô ta chợt nhớ ra việc gì đó lại bắt đầu vùng vẫy:
“ Buông tôi ra, anh là đồ súc sinh! Tôi sẽ chết, nếu anh dám động đến tôi, tôi với anh đồng quy vu tận!” Cô ta rõ ràng nhớ đến chuyện khi Chương Bách Hạ uống say định cưỡng hiếp cô ta, bây giờ cô ta cho rằng Bách Hợp đúng là muốn cưỡng hiếp cô ta, vì vậy cô ta vừa khóc vừa hét :” Cứu mạng, giết người!”
“ Bà xem con trai tốt của bà dám đánh con gái của tôi……”
“ Đã xảy ra chuyện gì?” khi xe đã dừng cha Chương cũng đi theo vào nhà, thấy tình cảnh trong phòng và vết máu khô bên khóe miệng Diệp Như Vân, ông nhíu mày hỏi. Lúc này cha Chương nhìn sang thông gia, càng ngày sắc mặt càng khó coi, đang muốn trách móc, Diệp Như Vân dùng tay chỉ vào miệng của cô ta, chảy nước mắt nhưng không thốt lên lời:” AAA…”
Cô ta muốn thử thăm dò nên mới mở miệng không ngờ động vào làm vết thương đã kết vảy vỡ ra chảy máu, tâm cha Diệp đau như dao cắt, cha Chương thở dài:
“ Tìm bác sỹ đến khám trước đi”
“ Chuyện ngày hôm nay, nếu nhà họ Chương các người không đưa ra được câu trả lời thỏa đáng tôi sẽ không để các người yên! Cho dù nhà họ Chương có quyền thế, con gái nhà họ Diệp tôi cũng không thể mặc các người bắt nạt, nếu như Chương Bách Hạ – đồ súc sinh này dám đánh con gái của tôi, mặc dù sợ nhưng tôi sẽ kiện lên trên bắt nó phải trả giá lớn! Đừng cho rằng nhà họ Chương tại tỉnh Hải Uy có thể một tay che trời!” lúc này cha Diệp quá giận, cha Chương là một tỉnh trưởng, lúc này lại bị ông ta giáo huấn như dạy bảo cháu trai, biểu cảm vô cùng khó chịu, nhưng nhìn vết thương của Diệp Như Vân, vẫn nhịn cơn giận gọi điện cho bác sĩ tới khám trước.