Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 638 :

Ngày đăng: 04:04 30/04/20


Vốn đối với Bách Hợp không ly hôn cũng không sao cả, cùng lắm khi  nhìn thấy Diệp Như Vân sẽ thấy buồn nôn, không nghĩ rằng hàm ý trong lời nói lúc này của cha Chương lại để lộ ra một phần ý nguyện giúp con trai giải quyết tốt mọi hậu quả.



Trong quá khứ nhà họ Diệp có thái độ như vậy là do họ cảm thấy nhà họ Chương rất coi trọng cuộc hôn nhân này, mà đối với họ cuộc hôn nhân này là việc làm lỗ vốn, họ nghĩ rằng Chương Bách Hạ không dám cũng không có khả năng đòi ly hôn, vì thể diện của cha Chương, con trai và con dâu ly hôn đối với ông cũng không phải là chuyện tốt, nhưng bây giờ nghe được những lời nói đó của cha Chương…, Diệp Như Vân đột nhiên cảm thấy ngỡ ngàng, cô ta không nghĩ tới việc đó lại ầm ĩ đến thế, cô ta lại càng không ngờ việc mình theo dõi tiểu thuyết của Trương Thiên Thành bị Bách Hợp phát hiện, mà cô ta đang rất chột dạ, do đó lúc này khi cô ta biết mình sẽ được độc thân, vừa sợ hãi vừa hưng phấn và kích động.



“ Yên tâm, ba mẹ sẽ giúp con giải quyết.” Bách Lan kéo tay Bách Hợp, nhịn cơn tức xuống cùng lên xe cấp cứu, trên xe bộ dáng người nhà họ Diệp trái ngược hẳn với sự hung hăng càn quấy trước đó, ai cũng yên lặng và thấp thỏm lo âu, sau khi cha Diệp được bác sĩ cấp cứu, rất nhanh đã tỉnh, lúc này mang mặt nạ thở oxi nên không thẻ nói chuyện, đành phải trừng mắt nhìn về phía Bách Hợp.



Bởi vì thân phận của cha Chương, mà hai cha con họ Diệp được nằm ở phòng bệnh chăm sóc đặc biệt, cha Diệp rất may mắn, chỉ do ông ta kích động quá mà huyết áp tăng, còn tình trạng Diệp Như Vân thì nghiêm trọng hơn nhiều, cô ta dùng sức suýt cắn đứt đầu lưỡi, lại không được xử lý ngay, bây giờ đã bị viêm tấy sưng đỏ. Bác phải khâu lại giúp cô ta, đây chính là làm một tiểu phẫu, mà thần kinh ở đầu lưỡi rất nhiều, lần này bị cắn đứt. cho dù y học hiện đại có phát triển, nhưng sau chỉ sợ trong vấn đề ăn uống Diệp Như Vân sẽ bị ảnh hưởng về mùi vị.



Tất cả phụ nữ nhà họ Diệp đều ở trong một phòng bệnh, sau khi bác sĩ xử lý xong vết thương của Diệp Như Vân, thấy bầu không khí có chút kỳ lạ. Các gia đình giàu có đều kiêng kị bệnh viện vì vậy nên mọi người đều có cảm giác không bình thường, đều thu thập mọi thứ để rời khỏi.



“ Đề phòng nhiễm trùng miệng vết thương, mấy ngày gần dây tốt nhất nên ăn kiêng!” Dặn dò xong, bác sĩ liền đi ra ngoài, của phòng vừa đước đóng lại, cha Chương liền ngồi xuống ghế salon:



“ Hiện tại trong miệng Tiểu Diệp có vết thương, khó nói chuyện nhưng những lời con tôi vừa nói có đứng không?”
“ Ai đã làm việc này?”



Diệp Như Vân im lặng, chỉ khóc và ra sức lắc đầu, đôi mắt như bị sương mù che phủ, lộ ra vẻ đau đớn và tuyệt vọng, Trương Thiên Thành lại hỏi, cô ta nhìn về hướng Bách Hợp với vẻ mặt oán hận.



Theo ánh mắt cảu cô ta, Trương Thiên Thành quay đầu lại, ánh mắt rơi vào người Bách Hợp ngày càng sắc bén, anh ta tháo hòm thuốc trên lưng xuống ném sang một bên, vừa vung vừa bẻ tay:” Đàn ông không nên đánh phụ nữ, nước mắt của Vân nhi quý như trân châu, cậu lại làm cô ấy khóc, cậu thật đáng chết!”



“ Vậy thì làm sao? Ý của anh là, anh bị phụ nữ đánh, bị đánh chết cũng không đánh lại?” Cha Chương giận tím mặt, đang định nói, Bách Hợp liền ngăn cản ông, cười hỏi lại, Trương Thiên Thành cười khẩy:” Chỉ có phế vật mới đi đánh phụ nữ, phụ nữ như hoa như ngọc, bị đánh vài cái thì có làm sao, nam tử hán đại trượng phu….”



“ Me, nếu là vậy, mẹ đánh chết hắn đi” Bách Hợp không đợi anh ta nói xong, liền quay đầu đi đến bói với Bách Lan, mọi người trong phòng nghe được lời đó, đều bất giác im lặng.



“…” Trương Thiên Thành cũng không ngờ Bách Hợp lại có thể nói thế, anh ta không tin nhìn về phía Bách Lan, lại nhìn về Bách Hợp, cuối cùng nhìn về phía Diệp Như Vân, Diệp Như Vân căm hận nhìn chằm chằm vào Bách Hợp, hiển nhiên cảm thấy không thoải mãi khi cô sỉ nhục Trương Thiên Thành.