Bia Đỡ Đạn Phản Công
Chương 653 :
Ngày đăng: 04:04 30/04/20
“Sao cô có thể sống sót được chứ?” Lâm Vân Chân vừa nói dứt lời, con người cao dong dỏng mặc lễ phục màu trắng kia rốt cục cũng quay đầu lại. Trên mặt y là chiếc mặt nạ màu bạc hình dạng như con bướm, che đậy phía dưới nó nửa khuôn mặt tinh tế đẹp như ngọc. Bách Hợp không hề để ý Lâm Vân Chân, nhìn về phía y, nhìn làn môi y khẽ mấp máy:
“Tới đây!” Nghe lời nói thốt ra bằng âm điệu thanh lãnh quen thuộc, Bách Hợp không chút do dự liền nhào vào ngực y.
“Sao anh lại ở đây được?” Trong lòng Bách Hợp có chút mừng rỡ, cô kiễng chân muốn gỡ bỏ chiếc mặt nạ bạc che trên mặt người đàn ông cao gầy này, hành vi này khiến đám người vốn vây quanh anh ta không tự chủ hít vào một hơi, cứ tưởng rằng người kia sẽ không chút do dự ném văng cô ra ngoài, nào ngờ anh ta không động lấy một chút, chỉ hơi cong cong khoé môi, người đàn ông trong mắt đám hải tặc vũ trụ Thập Tự Đường vốn là nhân vật cao ngạo không ai bì nổi lúc này lại cúi thấp đầu xuống, thật dịu ngoan, tuỳ ý Bách Hợp tháo chiếc mặt nạ hình con bướm trên mặt anh ta xuống. Khuôn mặt thanh nhã, tuấn dật của Lý Duyên Tỷ liền xuất hiện trước mặt Bách Hợp. Tuy rằng nghe giọng nói, trong lòng Bách Hợp cũng đã đoán ra, nhưng tới tận lúc này, chân chính nhìn thấy khuôn mặt của anh ta, cô mới cắn cắn môi, đặt đầu mình dán sát vào ngực anh, nhẹ nhàng vòng tay ôm anh thì có cảm giác yên tâm không thể nói thành lời.
Vào thời điểm bản thân mình chán nản bất lực nhất thì lại nhìn thấy Lý Duyên Tỉ xuất hiện trong nhiệm vụ, trái tim lúc trước vẫn luôn treo cao vì lo lắng của cô, cuối cùng cũng quay về đúng chỗ.
“Diêu Bách Hợp, cô dám cấu kết với Thập Tự Đường vượt ngục! Chẳng lẽ cô muốn phản bội Đế Quốc?” Sắc mặt Lâm Vân Chân cực kì khó coi, hai hàng lông mày chồng chất tuyết sương, ánh mắt lạnh căm nhìn chằm chằm Diêu Bách Hợp. Hắn quả thực không ngờ con người mà hắn tưởng rằng suốt đời cũng không có ngày trực tiếp gặp lại như Diêu Bách Hợp lại có thể xuất hiện ngay trước mắt hắn thêm lần nữa. Lúc trước, chính tay hắn tống Diêu Bách Hợp vào ngục, thế nhưng cô ta không chỉ không chết, mạng lại còn lớn đến mức trốn thoát được. Một phòng giam bằng cương vi tinh, ngoại trừ bị tiêu huỷ đi theo đúng trình tự lập trình, cho dù dùng pháo laser oanh kích từ bên ngoài cũng không chắc đã phá vỡ được, nếu muốn phá hoại từ bên ngoài mà không biết bố trí bên trong, vậy thì muốn phá huỷ phòng giam bằng cương vi tinh khó hơn lên trời. Vậy mà bây giờ vấn đề không chỉ là phòng giam bị nổ tanh bành, trước uy lực của một vụ nổ lớn như vậy, Bách Hợp lại còn chạy thoát được. Sự thật này khiến Lâm Vân Chân cảm thấy trong lòng phát rét.
“Kẻ tổn thương Thần Cơ Doanh, phải chết!” Nhìn thấy hạ tràng tươi mới của đồng bạn, gã chiến sĩ còn lại vừa chắn trước mặt Lâm Vân Chân sắc mặt trở nên nanh ác. Lúc trước đồng bạn đón đỡ đã vô dụng, hắn sẽ không lặp lại hành vi đón đỡ để chờ chết, ngược lại đưa hai tay bắt lấy mắt cá chân của Bách Hợp, vào lúc hắn tính toán vung tay đem cô đập thẳng xuống đất, thân thể Bách Hợp đã thuận đà mượn lực nhẹ nhàng bay lên, cái chân còn lại liền gác lên cần cổ hắn, cái chân vốn bị hắn bắt được giơ lên gác vào phía bên kia, hai chân dùng lực xoắn mạnh một cái, thành động tác cắt kéo, cổ họng của kẻ vừa hô đánh hô giết này truyền ra một tiếng động giòn vang, cái đầu ngả về hướng vai theo một góc độ bất thường, khi Bách Hợp còn chưa kịp tiếp đất lần nữa, thân thể to cao của hắn đã ngã nhào xuống trước.
“Phải chết? Một đám phế vật Thần Cơ Doanh, khẩu khí không nhỏ, bản sự lại không lớn. Nhiều năm như vậy rồi mà cũng không có tiến bộ!” Bách Hợp vừa tiếp đất lần nữa, cảm thấy không nhịn được cười. Người của Thần Cơ Doanh thấy tình cảnh này, sắc mặt xanh mét, không ít người lộ ra thần sắc bi phẫn, tất cả đều oán hận nhìn Bách Hợp chòng chọc. Bách Hợp nhìn về phía Lâm Vân Chân, ánh mắt hơi hơi nheo lại:
“Phản quốc? Nhà họ Diêu đã xoá tên tôi, Đế Quốc đã sớm đưa tôi vào nhà giam, còn cái danh bán nước, Lâm thượng tướng, nhờ ngài ban tặng, tôi đã sớm có rồi!” Lâm Vân Chân nhờ lợi dụng con trai Diêu Bách Hợp giả làm con trai mình thực hiện kế hoạch mồi nhử, đã dụ được đội tinh nhuệ của địch quốc xuất hiện và tiêu diệt, sau đó đã được đế quốc sắc phong làm ngũ hổ thượng tướng.
Ở thời đại Stars, Đế Quốc đã quy định, một người có quân công tích luỹ đến trình độ nhất định, lại có cống hiến trọng đại với Đế Quốc, sẽ nhận được phong tặng danh hiệu hổ tướng, mà mức độ cống hiến khác nhau thì danh hiệu hổ tướng cũng có khác biệt rất lớn. Tuy trong lịch sử của liên minh đế quốc, nhân vật được sắc phong ngũ hổ thượng tướng cũng từng có, nhưng tuổi tác còn trẻ như Lâm Vân Chân đã được phong ngũ hổ thượng tướng cũng là hiếm thấy.
Một câu thượng tướng của Bách Hợp nói ra, người khác đều không hiểu là ý tứ gì, nhưng Lâm Vân Chân lại rõ ràng trong lòng, hắn cảm thấy giống như mình vừa lãnh một cái tát cực mạnh vào mặt, ánh mắt trở nên âm trầm, một tay vung lên, mấy người lính quân phục rằn ri tiến lên đem thi thể của chiến sĩ đã ngã xuống đất kéo về. Từ phía sau từng dãy binh lính chỉnh tề cầm kiếm laser nhắm thẳng vào Bách Hợp. Khi Bách Hợp xoay người đem mặt nạ bị rơi trên mặt đất nhặt lên, lại thêm một loạt miệng súng laser đã nhắm thẳng vào cô.