Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 709 : Tình đầu gặp nhau quá sớm 13

Ngày đăng: 04:05 30/04/20


Edit: Jolly



Beta: Sakura



“Vậy lần này anh về bao lâu?”



Trước kia Phong Ninh trở về có nhắn tin báo cho cô biết là ở lại một ngày, lần này trở về một chút tin tức cũng không có người đột ngột xuất hiện, lần trước tuy Bách Hợp không xem tin nhắn nhưng lúc Phong Ninh đưa cô về trường thì cô biết phải đi rồi, cô hỏi một câu, Phong Ninh liền quay đầu qua nhìn cô cười:



“Lần này anh có mười mấy ngày phép, tối hôm qua lái xe suốt đêm trở về, có thể cùng em mười mấy ngày, vợ à, cúp học nhé!”




Vào năm đó từ một khắc cô đồng ý làm bạn gái của mình kia thì Phong Ninh đã có cảm giác như vậy, nghĩ tới cô trong lòng liền lấp đầy. khi chạm vào cô thì cậu vô cùng rung động, cái cảm giác này không thể diễn tả bằng lời, nhưng chỉ cần gặp được cô mới cảm thấy an tâm, khoảnh khắc đó Phong Ninh còn chưa biết rõ tình trạng này ý nghĩa như thế nào, nhưng khi xa nhau nhớ cô ấy tới nỗi ăn không ngon ngủ không yên, ôm được cô trong lòng mà vẫn cảm thấy chưa đủ càng muốn nhiều hơn thì cậu đã biết bản thân mình tiêu rồi.



Từ nhỏ lá gan cậu đã lớn không sợ trời không sợ đất, trong đại viên quân khu các cậu bé khác lớn hơn cậu nhiều muốn xưng vương xưng bá, từ trước tới giờ cậu chưa từng e ngại qua, có thể đánh ngã người to lớn hơn mình, lúc nhỏ cậu muốn cái gì thì làm cái đó, ngang ngược càn rỡ, gặp vật cản cậu liền phá đi, bây giờ gặp được một người cậu không có biện pháp nằm giữ trong lòng bàn tay, giống như khắc tinh của đời mình vậy, Phong Ninh đích thực bó tay bó chân, lúc nói chuyện với cô thì khẩn trương, lúc bị cô nhìn chằm chằm liền không tự chủ được cười ngây ngô, lúc thân mật với cô vừa sợ vừa mong đợi, muốn bắt được cô, không thể dùng phương thức trước đây được, ép buộc cô thì không nỡ, thuận theo ý mình thì cô sẽ khó chịu, muốn cưỡng ép cô theo thủ đoạn của mình cậu có trăm ngàn biện pháp, nhưng nghĩ đến khả năng cô sẽ khóc, nên cái gì cũng không dám làm.



Lúc này Bách Hợp chăm chú nhìn mình, một câu hoàn chỉnh mà Phong Ninh cũng không nói ra được, các lãnh đạo trong quân thường khoa trương khen ngợi cậu là hạt giống tốt, trong lòng Phong Ninh tự phỉ nhổ mình vài câu, che mắt Bách Hợp lại rồi mới khe khẽ mở miệng:



“Vợ à, anh rất thích em, anh Ninh của em không giỏi ăn nói, nhưng anh là thật lòng.” Cậu không giống các nam chính trong phim sẽ nói những lời làm người khác cảm động, cũng không hứa hẹn thề thốt bất cứ gì, nhưng lúc này tâm ý của cậu hoàn toàn không kém họ, thậm chí bởi vì lời nói lắp bắp kia lại làm cho Bách Hợp cảm thấy được cậu thật tình.