Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 729 : Kế nữ Mộ Dung gia (7)

Ngày đăng: 04:05 30/04/20


Edit: Violette



Beta: Sakura



Hôm nay nếu không vì Hòa Phong sai sử kiệu phu, Bách Hợp đã không bị Mộ Dung Thùy Thanh ngăn chặn, Lý Duyên Tỳ cũng không cần vì cho cô chữa thương dẫn đến kết cục không biết là gì này.



Càng nghĩ Bách Hợp càng hận, bên kia hạ nhân nhìn bộ dạng lạnh lẽo của cô thì giât mình, không chút do dự đi tìm Hòa Phong. Bách Hợp suy nghĩ, sai người chuẩn bị roi dài, đợi đến lúc Hòa Phong bị gọi đi tới, Bách Hợp trực tiếp để hạ nhân kéo nàng ra trong sân.



“Nhị tiểu thư muốn làm gì?” Trước kia Hòa Phong đã hầu hạ Minh Bách Hợp vài năm tại Mộ Dung gia, biết rõ tính cách nhu nhược nhát gan của nàng, hồi trước dù có bị khi dễ cũng không dám lên tiếng, chỉ tự chịu đựng, lúc trước Bách Hợp trong mộng gọi ra tục danh ‘Chiêu Dương công tử’, chính nàng ta là người lanh chanh đi thông báo phía Mộ Dung Tương Nhi, cuối cùng huyên náo cả Mộ Dung gia ai cũng biết, hôm nay một mình gọi đi mấy gia nô khênh bộ liễn, tưởng rằng Bách Hợp cùng lắm sẽ nén giận, dù sao lúc ấy côcùng Mộ Dung Thùy Thanh cô nam quả nữ ở chung một chỗ, nếu có chịu ủy khuất Hòa Phong nghĩ Bách Hợp cũng không dám lộ ra, không nghĩ tới lúc này cô ngược lại dám để người gọi mình đến đây, Hòa Phong vốn đang lắp bắp kinh hãi, ngay sau đó trên mặt lộ ra vẻ châm chọc.



“Tâm tình không tốt, nhìn ngươi không thuận mắt thôi.” Bách Hợp lười biếng khoát tay áo, ra hiệu cho mấy người nắm chặt Hòa Phong, không đợi Hòa Phong mở miệng, khẽ lắc roi trong tay, giơ lên muốn hướng Hòa Phong mà đánh, nhưng tay cô không có lực, trước Minh Bách Hợp chưa hề luyện võ công, lần này dù là cô nén giận ra tay nhưng nhiều nhất là đánh cho da thịt côta đau nhẹ thôi, dấu ấn cũng không lưu lại nổi.



“Ngươi đến thay ta đánh, chỉ cần không chết người, lưu lại mạng sống cho Mộ Dung Thùy Thanh đưa trở về, miễn cho đánh chết người ta lại mang tiếng cô nương thân đã gả mà trách móc không hiểu chuyện!” Bách Hợp hất roi dài lên.




Hai mắt hắn dần dần trở nên đỏ bừng, sự tàn bạo giữa hai đầu lông càng ngày càng nặng, cái tay đang ôm Bách Hợp ghì chặt cô càng ngày càng gấp, Bách Hợp có cảm giác như mình đang bị một con mãng xà độc lớn quấn lấy, thít cho cô lông tơ dựng đứng thở không nổi.



“Tiểu tiện nhân!” Mùi máu tanh bốn phía ngày càng đậm, biểu lộ của Mộ Dung Thùy Thanh ngày càng âm trầm, trong con ngươi mang theo sát ý điên cuồng, một bên đầu xõa xượi tóc dài ép sát gò má, bởi động tác của hắn mà rơi xuống bên cạnh mặt Bách Hợp, giường như côthấy cái chết đang đến gần, chỉ thấy cảm giác xương cốt của mình đang kêu ‘ken két’, cô căn bản không thể hít thêm không khí, mỗi lần mở miệng muốn hô hấp, ngực lại đau đớn vô cùng, Mộ Dung Thùy Thanh nổi điên rồi, hắn thật sự muốn giết nàng!



“Ngươi tiện…” Cô cố hết sức nhổ ra hai chữ, Mộ Dung Thùy Thanh híp đôi mắt dài nhỏ lại, biểu lộ nham hiểm, sau một khắc lại cười toe toét khóe miệng, nhẹ nhàng lại nở nụ cười, mới đầu tiếng còn nhỏ về sau cất to tiếng cười, đột nhiên dùng sức đẩy Bách Hợp ra.



Bách Hợp không khống chế thân mình được lùi liên tiếp mấy bước, lúc này mới chật vật ngã lăn trên nền đất, che ngực ho, lồng ngực đau đớn như đang bị hỏa thiêu, nghĩ đến trên người mình vẫn còn dính lấy mùi máu tanh trên người Mộ Dung Thùy Thanh, nhịn không được buồn nôn suýt nữa thì phun ra.



“Đồ đê tiện! Hiện tại mà giết ngươi thì thật đúng là tiện nghi ngươi rồi, cút đi, bây giờ ta không muốn nhìn thấy ngươi nữa!” Hắn ngoắc khóe miệng một cái, một đầu tóc dài bị vấn lên đến sau lưng, chậm rãi đi về chỗ ngồi ban đầu của mình, vào lúc quay người lộ ra sắc mặt xanh trắng đến lợi hại, trước ngực áo choàng trắng bạc thấm ra lượng lớn máu tươi, ở trong điện càng khiến mùi vị khó ngửi, vậy mà mặt hắn không chút biểu tình, vểnh tai nghe động tĩnh sau lưng.



“Ngươi mới tiện, mẹ ngươi sinh ra ngươi đồ tiện nhân!” Bách Hợp mắng xong một câu này, ngay lập tức bò dậy đi, cô đi thật, sắc mặt Mộ Dung Thùy Thanh càng lộ rõ sự tối tăm phiền muộn, hắn vẫn chưa trở lại vị trí cũ, thân hình đã nghiêng một cái, lọt vào trong ngực một ám vệ đã sớm đứng ở một nơi bí mật gần đó.