Bia Đỡ Đạn Phản Công
Chương 745 : Chị em gái trọng sinh 6
Ngày đăng: 04:05 30/04/20
Lương Kỳ không kiên nhẫn liếc nhìn Bách Hợp, ánh mắt rơi xuống hoa cầu trước người cô, cái kia hoa cầu là do khăn tơ lụa chế thành, lúc này bị gió thổi lăn trên mặt đất hai vòng, lông mày của Luong Kỳ nhăn lại nói:
“ Thế tử phu nhân đã có lệnh, sao ngươi còn không nhặt lên?Một cung nữ như ngươi ngay cả việc hầu hạ chủ tử như thế nào cũng không biết, còn lưu lại ngươi làm gì?”
Người trong lòng của mình lên tiếng mà Bách Hợp lại đứng yên không nhúc nhích, trong lòng Lương Kỳ giận dữ, nếu lúc này trong tay hắn có kiếm thì chỉ sợ sớm một kiếm đâm thủng yết hầu Bách Hợp rồi, hắn hung thần ác sát nhìn chằm chằm vào Bách Hợp, trong ánh mắt tràn đầy vẻ chán ghét, người ở chung quanh nghe đến lời này, cũng nhịn không được cắn môi cúi đầu xuống, hiển nhiên không nhịn được cười.,
Thất cô nương Phó gia là con của chính thê ngày đó thân phận rõ ràng rất tôn quý, sau khi tiến cung lúc sắc phong, phong vị cũng không cao, nhưng dù sao cũng có phong vị là Quý nhân, nhưng lúc này Hoàng đế lại không nhớ ra cô,lại xem cô như một cung nhân hầu hạ trong cung, loại thái độ này của Lương Kỳ so với để cho người ta tát Bách Hợp một cái còn khinh miệt hơn, lúc Phó Bách Niên nghe nói như thế, khóe miệng cũng không khỏi nhếch lên, lại sợ có người trông thấy, liền cuí đầu mượn động tác dùng khăn lau mồ hôi để che đi, che đi khóe miệng đang nhếch lên.
“Không biết Yến Tô cảm thấy đề nghị này của trẫm có gì buồn cười…” Một chữ cuối cùng còn chưa kịp nói ra khỏi miệng, Yến Tô lại không thèm đếm xỉa đến hắn quay đầu nhìn hắn một cái, thân hình hắn cao lớn, bờ vai rộng hơn bờ vai gầy yếu của Lương Kỳ nhiều, lúc này nghiêng mặt nhìn qua, thái độ như vậy là cực kỳ không tôn trọng Lương Kỳ, lúc này mọi người đều nhìn ra không đúng nhưng ai cũng không dám thở mạnh, Lương Kỳ thấy động tác khinh mạn này của hắn, tức giận đến tay phát run, đáng tiếc sự tình càng làm cho hắn xấu hổ đang còn ở phía sau.
“Đường đường là vua một nước, cả ngày lại chỉ biết chơi đùa, chủ ý do một phụ nhân đưa ra mà cũng có thể nói là tốt, vô công rồi nghề, khó trách giang sơn của cái Vương triều Đại chu này, tiên đế trước lúc lâm chung không yên tâm khi giao cho ngươi!”
Sắc mặt Lương Kỳ lúc trắng lúc xanh, Yến Tô lại nhìn một vòng, lúc ánh mắt dừng lại trên người Bách Hợp thì híp lại, khóe miệng nhẹ nhàng kéo lên một độ cong rất nhỏ rồi lập tức đem ánh mắt từ trên người cô chuyển về hướng xa xa, bộ dạng hời hợt này của hắn cùng với giọng điệu lười biếng giáo huấn người, ngữ khí cũng không nặng, không giống như vừa rồi lúc Lương Kỳ quát tháo Bách Hợp, nhưng hết lần này đến lần khác khí thế của hắn lại mạnh hơn Lương Kỳ gấp trăm lần, hắn ôn hòa đứng ở đằng kia, lại không ai dám bỏ qua hắn, không có ra vẻ cường thế bá đạo, nhưng chỉ một câu nói lại làm cho huyết dịch toàn thân của Lương Kỳ sôi trào.
Trong lúc nhất thời Lương Kỳ chỉ cảm thấy lỗ tai ông ông rung động, môi hắn run rẩy, hai tay run rẩy đến lợi hại, giang sơn của Vương triều Đại Chu này,chỗ nào là tiên đế lúc lâm chung không muốn giao đến trên tay hắn, rõ ràng là Yến gia lòng muông dạ thú, giữ lấy quyền hành không chịu buông ra, còn mình đường đường là Thiên tử của Vương triều Đại Chu, nhưng lúc này đang ở trước mặt bao nhiêu người, lại bị Yến Tô nhục nhã như vậy, hai chân Lương Kỳ chết lặng, linh hồn như là bay ra ngoài cơ thể.