Bia Đỡ Đạn Phản Công
Chương 749 : Chị em gái trọng sinh (10)
Ngày đăng: 04:05 30/04/20
Sao lại không nhớ ra được? Lúc đầu hắn đến trong cung điện của mình thì Bách Hợp có nghi ngờ, cố ý cắt ánh nến để thăm dò thái độ hắn, hắn nói muốn đưa ngọn nến tới, về sau Bách Hợp dò xét hắn, còn suýt nữa làm hắn không vui. Sau khi Hắn đi không chỉ đưa nến mà còn đưa cả Nhược Lan tới, từ nay về sau trong cung của cô không còn thiếu những thứ này nữa, phân lệ bị cắt xén cũng được trả trở về, lúc này không hiểu vì sao Yến Tô lại nhắc tới chuyện này, trong lòng Bách Hợp cảnh giác lên, trên mặt lại giả vờ thể hiện ra thần sắc khó hiểu nói:
“Tất nhiên là nhớ rõ, còn chưa kịp đa tạ Thế tử gia chiếu cố!” Cô không phải là không có cơ hội cảm tạ Yến Tô, có điều Yến Tô rất nguy hiểm không tốt lắm tiếp cận, giống như chó không sủa mới cắn người, cứ như Lương Kỳ lúc nào cũng giương nanh múa vuốt thoạt nhìn thì hung hãn, kì thực không chịu nổi một kích, mà vô thanh vô thức như Yến Tô mới chính là người nguy hiểm,cô cũng không muốn liên quan tới Yến Tô cho nên giả như không biết, không ngờ Yến Tô lại nói ra.
Yến Tô nghe nói như thế, khóe miệng liền cong lên nếp nhăn trên mặt khi cười liền càng sâu thêm vài phần: “Ngày ấy nàng nói nàng muốn sủng ái của Hoàng đế, ta đồng ý rồi.”
Hắn nói xong lời này thì cầm lấy tay Bách Hợp nhẹ dùng sức kéo lấy cô. Khác với trước kia Yến Tô tiến cung chỉ ngồi một chút liền đi, lần này hắn lại không đi nhưng cũng không có làm cái gì, hôm nay Yến Tô nhục nhã Lương Kỳ cùng với người Lưu gia, cũng không phải hoàn toàn là ngoài ý muốn, lúc đầu vừa nhìn thoạt nhìn như hắn thay mình trút giận,nhưng ngẫm lại thâm ý sâu xa đằng sau, lúc này trong lòng Bách Hợp vẫn còn suy nghĩ lời này là có ý gì,thì Yến Tô đã yên lặng mà ngủ.
Một đêm không ngủ, cũng không chỉ có một người là Bách Hợp,sau khi người Lưu gia xuất cung, sau khi Lưu Hậu gia lên xe ngựa thì vẻ mặt dữ tợn lên, lão đang cố nén xúc động muốn nổi giận, một đường trở về phủ. Mặt âm trầm triệu nhi tử cùng với lão thê tiến vào thư phòng, lúc này mới nhịn không được quát ầm lên, lão nhớ tới hôm nay Phó gia khoanh tay đứng nhìn, lại nghĩ tới phụ tử Yến thị nhằm vào lão. Cái này lại để cho Lưu Hậu gia không hiểu khẩn trương, lão sợ hãi Yến gia định hạ thủ với Lưu gia, Hoàng đế rõ ràng cho thấy là không đáng tin cậy, Hoàng đế còn phải dựa vào lão, mà biểu hiện hôm nay của Phó gia lại để cho Lưu Hậu gia càng sợ hãi hơn, nếu thật sự xảy ra chuyện, nếu Yến gia muốn động thủ thì Phó gia ở trong lúc nguy cấp không bỏ đá xuống giếng cũng đã coi là không tệ rồi, không chắc Phó gia giúp Lưu gia.
Lưu Hậu gia suy tư mãi, mặt âm trầm nói với nhi tử:
Bách Hợp đoán gần đúng tâm tư của người Lưu gia, Yến Tô có hành động gì cô không quản, hiện tại việc làm cho cô lo lắng chính là, Lương Kỳ đối với Phó Bách Niên luôn luôn cầu mà không được, trước khi tìm Phó Bách Liên làm thế thân, hôm nay nếu thật sự có được tiểu mỹ nhân mà mình muốn, cô nghĩ đến muốn có được sủng ái của Hoàng đế, hoàn thành tâm nguyện của nguyên chủ sẽ càng thêm khó khăn, có điều xe đến trước núi ắt có đường, cô chỉ cần giữ được tánh mạng, muốn muốn hoàn thành nhiệm vụ tổng sẽ có biện pháp.
Nhược Lan nghe được lời này của Bách Hợp,tay bưng chậu nước liền run rẩy, nàng có chút giật mình liếc nhìn Bách Hợp, một lúc sau, mới cắn răng, nhỏ giọng nói:
“Hoàng Thượng hôm qua bị phong hàn, trong đêm phát sốt cao phải gọi đại phu, vì an ủi, Lưu gia thay Hoàng Thượng tìm một cái Lưu thị bàng chi cùng Hoàng Thượng ngày sinh tháng đẻ rất xứng đôi, tối hôm qua đã tùy tùng ngủ…”
Nghe nói như thế, Bách Hợp có chút không nhịn được, che miệng cười lên.
Sống lâu như vậy rồi, đã thấy qua rất nhiều việc thú vị, Bách Hợp nhớ tới cái khuôn mặt kia của Phó Bách Niên đêm qua, lúc này rất muốn nhìn vẻ mặt nàng ta.
Mặc xong y phục, còn tưởng hôm nay sẽ không có việc gì, không nghĩ tới trong điện gần đây không có người đặt chân, hôm nay lại khó được có khách nhân đến đây, một ma ma chừng ba mươi, đầu tóc búi chỉnh tề miệng hàm chứa vui vẻ đến đây, nói là Vận Hoa phu nhân mới tiến cung từng là bạn cũ của Phó Bách Hợp, mời cô tiến đến trong nội cung ngồi một chút.