Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 754 : Chị em gái trọng sinh 15

Ngày đăng: 04:05 30/04/20


Edit: Mèo Ú



Beta: Sakura



Phó Bách Niên trước khi trọng sinh vốn là nữ nhân của Lương Kỳ nên rất hiểu rõ tâm tình của hắn, hắn đến nằm mơ cũng muốn đoạt lại giang sơn từ tay Yến gia,dù cho không đoạt lại được  giang sơn nhưng có thể từ trong tay Yến Tô đoạt lại một nữ nhân, đối với hắn mà nói hấp dẫn rất lớn, quả nhiêncô ta vừa mới nói cái này xong thì nội  tâm của Lương Kỳ  bắt đầu dao động.



“Vẫn  là Bách Niên  biết săn sóc, nàng yên tâm, trong lòng  trẫm vĩnh viễn chỉ có nàng, cho dù ta phải chạm nàng ta thì cũng chỉ bởi vì trẫm nể mặt nàng mà thôi, không đành lòng khiến nàng thương tâm mà thôi, Yến Tô thật sự đáng giận, chờ trẫm cướp lại được chính quyền, chuyện tất yếu đầu tiên ta làm là tịch thu tài sản cùng với giết cả nhà Yến gia!”  Càng về sau, trong mắt hắn càng lộ ra dã tâm, lúc này hắn còn chưa có được Bách Hợp, lại giống như đã thấy được chính mình từ trong tay  Yến Tô đoạt lại nữ nhân, lại có thể từ trong tay phụ tử Yến gia đoạt lại được chính quyền.



Còn chưa có được chính quyền mà đã bắt đầu mơ  mộng hão huyền rồi, Phó Bách Niên mong hắn đi ngủ cùng những nữ nhân khác còn không được, làm sao có thể thương tâm đây? Nhưng thấy hắn rõ ràng muốn ngủ với những nữ nhân khác, lại bày ra một bộ trung trinh,  trong lòng chán ghét ghê tởm, vì nhịn xuống để không thốt ra lời nói khó nghe cho nên cô ta nắm chặt bàn tay lại..


Thấy tình cảnh này, Lương Kỳ không khỏi hít một hơi khí lạnh, hắn lui về phía sau hai bước, vô ý thức kinh hô: “Ngươi muốn làm gì?”



“Hoàng Thượng không phải nói ta muốn tạo phản sao?” Có thể nhẫn nại không thể nhẫn nhục, ngày đó tiện nhân Lương Kỳ này lại để cho cô đi nhặt hoa cầu, trong lòng cô đã sớm muốn đánh hắn rồi, hôm nay đã tìm được cơ hội, Bách Hợp hạ quyết tâm, quay đầu lại nhìn  tên  thái giám đang cầm giấy mực  kia nói: “Đem tranh vẽ xuống, ta muốn tặng cho Yến Thế tử xem thật kỹ!”



Vừa rồi lúc Lương Kỳ nói muốn vẽ xuân cung đồ mà không có người để ý tới hắn, lúc này Bách Hợp vừa nói muốn vẽ thì mấy thái giám đều cung kính đáp lại nói: “Vâng!” Sau đó có người kiêng bàn đến, bắt đầu  trải giấy, mà một chỗ khác sau khi Bách Hợp vung roi ra phía trước, lúc lại giơ tay lên, cái roi trong tay kia đã quất tới người  Lương Kỳ, lúc đầu Lương Kỳ không nghĩ tới cô thực có can đảm động thủ, dù sao Bách Hợp với hắn mà nói chỉ là một cái phi tần không được hắn sủng ái,  nhưng mà đợi đến lúc cái roi kia đánh tới trên người thì hắn mới bắt đầu hô đau lên.



Hắn đã nhiều lần cầm roi đánh người khác, nhưng bị người đánh như hôm nay thì mới là lần đầu tiên, Lương Kỳ đã trúng hai cái, mặc dù Bách Hợp có khống chế lực đạo, không muốn đánh chết hắn, thế nhưng mà khi đánh xuống cũng là da tróc thịt bong, lúc Lương Kỳ phục hồi tinh thần lại thì nhanh chân chạy ra bên ngoài, hắn vừa đau vừa sợ  nhưng chỉ có thể nén giận ở trong lòng, đang muốn quát tháo mấy thái giám không đến hỗ trợ, thế nhưng mà lúc quay đầu lại nhìn, đã thấy mấy thái giám lúc này quả nhiên đang chăm chú vẽ lại, căn bản không có người muốn tới cứu ý của hắn.



“Cẩu nô tài! Trẫm muốn diệt toàn tộc của các ngươi, muốn chém đầu các ngươi!” Hắn thở hổn hển hô lên, cửa sớm bị người khóa lại, lúc Lương Kỳ muốn chạy ra, nhưng lúc đầu  vì để phòng Bách Hợp đào tẩu, lại để cho người ở bên ngoài khóa lại, lúc này vô luận như thế nào cũng không kéo ra được, hắn chỉ đành phải chạy vòng quanh  trong phòng, ngẫu nhiên roi trong tay Bách Hợp lại rơi vào trên người hắn, đánh cho hắn gào khóc thảm thiết.