Bia Đỡ Đạn Phản Công
Chương 759 : Nữ phụ ác độc muốn xoay người 4
Ngày đăng: 04:05 30/04/20
Bình thường trung tâm mua sắm đóng cửa lúc 10h, có vẻ đám người này đi bộ về mất khoảng nửa giờ, nhân lúc trong phòng không có ai, Bách Hợp đã luyện xong một lần Luyện Thể Thuật, thấy lúc này chưa đến 7 giờ, cô dự định luyện thêm một lần nữa, đến khi cô luyện Luyện Thể thuật lần thứ hai xong, một thân đã toàn mồ hôi, vừa chuẩn bị đi vào phòng tắm thì bên ngoài phòng vang lên tiếng bước chân, cuối cùng đám người đó cũng đã về.
Lúc này tinh thần của Bách Hợp đã tốt hơn nhiều, ảnh hưởng của say nắng lúc này gần như đã biến mất, cùng với bị kiệt sức vài ngày thân thể được linh khí ân cần săn sóc cũng đã tốt hơn rất nhiều, so với một đám người đi ngồi điều hòa ở trung tâm mua sắm thì tinh thần của cô tốt hơn nhiều, nhưng lúc này mọi người cũng không để ý tới sự thay đổi ở cô, do liên tục phải tập các bài huấn luyện với cường độ lớn khiến cho tinh thần của mọi người đều có chút uể oải, cho dù đã đi ngồi điều hòa ở trung tâm mua sắm, nhưng vì thân thể đau nhức khó chịu mà những người này lại đi bộ về, kỳ thực rất khó để nở nụ cười, hơn nữa nghĩ tới buổi huấn luyện ngày mai, khuôn mặt của vài chàng trai không nhịn được lộ ra vẻ thống khổ, còn mấy cô gái ôm đầu gối khóc.
Trong phòng nóng như lò lửa, nhưng mà ai cũng không muốn cử động kể cả đi tắm, Bách Hợp tắm nước lạnh trong nhà vệ sinh, lúc đi ra, đám người này vẫn xụi lơ trên ghế chưa có đứng dậy, cô trở về phòng, lâu sau cô gái cùng phòng cô đi vào với vẻ mặt mệt mỏi:” Nhiếp Bách Hợp, chị thấy khá hơn chút nào không?”
Trong mấy ngày qua tuy Nhiếp Bách Hợp ở cùng phòng với cô gái này nhưng bởi vì cô bé luôn đắm mình trong sự bi thương, chuyện của gia đình là một đả kích hơn nữa cô cũng không chịu được khổ như thế, hằng ngày khi trở về ký túc xá cô bé chỉ thấy không đủ thời gian để nghỉ ngơi, lấy đâu thời gian để làm quen với mọi người? Vì vậy lúc này Bách Hợp cũng không biết tên cô gái này, ngược lại cô gái kia lại có ấn tượng sâu sắc với nguyên chủ. Tuy Nhiếp Bách Hợp trầm mặc, nhưng vì cô có một khuôn mặt xinh đẹp, mọi người ở đây hầu như đều biết cô, Bách Hợp thấy cô gái hỏi thăm ân cần, gật đầu nhẹ, đối với thái độ lãnh đạm của cô thì cô gái kia cũng không quan tâm, trèo lên giường cầm đồ đạc của mình rồi đi rửa mặt. lúc về lên giường nằm, cả đêm Bách Hợp gần như nghe thấy tiếng khóc của cô gái, sáng hôm sau cô ấy thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời đi.
“ Em sẽ rời đi, không thể ở đây huấn luyện được nữa, em cũng không cần chín trăm đồng đặt cọc kia, chị cũng sớm rời đi thôi, em cảm thấy nếu tiếp tục như thế mọi người sẽ bị hành hạ đến chết. Còn không bằng đi tìm nhà hàng làm nhân viên bồi bàn, rửa chén đĩa, việc nào cũng có thể kiếm được tiền, ở chỗ này huấn luyện sao dễ chịu bằng”. Người tới đây đều bị tác động bởi số tiền lương cao ba đến năm vạn, lúc đầu cô gái này cũng muốn kiếm được số tiền đó, bây giờ chịu nhiều thiệt thòi trái lại có thêm kinh nghiệm, chỉ là cô ấy chuẩn bị rời đi, còn Bách Hợp không nghĩ đến việc rời đi. Những người lừa đảo này thật quá đáng ghét, ngày trước đoán là dựa vào cách này cũng đã lừa gạt tiền của không ít người, nguyên chủ cũng bị lừa một vố, vì vậy đối với lời khuyên của cô gái này, cô chỉ gật đầu nhẹ:
Đến thời điểm này, sao Bách Hợp rời đi dễ dàng thế? Trong nội dung câu chuyện Nhiếp Bách Hợp bị lừa rất thảm, dựa vào thủ đoạn lừa đảo như vậy không biết đã ừa được bao nhiêu tiền, trước khi Nhiếp Bách Hợp đến đây đăng ký, thế mà tổng số người đăng ký đã gần trăm người rồi, chỉ là sau đó rất nhiều người không chịu được khổ, không cần lấy lại tiền cũng không muốn thân thể bị hành hạ, tự mình rời đi.
Hiện tại bọn họ đụng phải cục sắt, Bách Hợp không chịu rời đi.
“ Tôi không muốn lấy lại tiền đặt cọc, quản lý, tôi tới đây để làm việc, hiện tại các anh bảo tôi đã hoàn thành toàn bộ các bài huấn luyện, bao giờ các anh phân công việc cho tôi? Tôi còn muốn kiếm được ba vạn mang về nhà, không có công việc sao tôi lấy được tiền, nên tôi sẽ không đi!” Đối với sự thuyết phục của quản lý, Bách Hợp kiên quyết lắc đầu, sắc mặt quản lý liền đen sì.
Ăn ở hằng ngày của cô đều có người quản, còn thình thoảng có người đến huấn luyện chuyên môn cho cô, mặc dù bình thường không nói chuyện, họ có thể nhìn chằm chằm một mình cô cả ngày cũng không thấy mệt, lại càng muốn nghĩ ra biện pháp để đuổi cô đi, cuối cùng không bắt cô rời đi được, chính họ cũng thấy mệt mỏi, nghe thấy Bách Hợp bảo muốn kiếm được đủ ba vạn đồng mới rời đi, trong lòng quản lý đã muốn hộc máu.
Nếu như Bách Hợp không rời đi, bọn họ không có khả năng tuyển người mới, nếu mặc kệ cô cứ ăn ở như vậy, làm gì có kẻ ngốc nào sẽ bị mắc lừa nữa? Bọn họ đã lừa được không biết bao nhiêu tiền, có rất nhiều người đã nộp tiền đặt cọc sau khi bị lừa không lấy lại tiền đã rời đi, không ngờ lúc này gặp một người khó chơi như vậy, lúc đầu quản lý còn cố chịu, chịu vài ngày, gặp Bách Hợp cũng phải cố nhịn, dường như Bách Hợp càng huấn luyện càng lợi hại, nếu cứ mặc kệ cô như vậy, giống như tự mình cắt đứt đường tài lộ của mình, mấy ngày quản lý phải nhẫn nhịn, cuối cùng không nhịn được nữa, phái người gọi Bách Hợp qua, dự định đưa tiền tiễn tai.