Bia Đỡ Đạn Phản Công
Chương 768 : Nữ phụ ác độc muốn xoay người 13
Ngày đăng: 04:06 30/04/20
Edit: Vũ Thiên
Beta: Sakura
Mặc dù trường học cho học sinh năm cuối nghỉ, cũng dùng phí lớp đặt cơm, nhưng đồ uống vẫn do từng người trả tiền. Thẩm Kỳ hào phóng như vậy, nói muốn bao tiền nước thì nam sinh hô hào, nữ sinh cũng mang vẻ mặt mừng rỡ theo dõi cậu ta. Thẩm Kỳ trong trường học cũng có tiếng tăm, tuy cậu ta không đẹp trai nhưng dáng người cường tráng cao lớn, hơn nữa lại chơi bóng rổ, trong trường học là đối tượng hoàn toàn bất đồng với Tần Chính, cũng có một ít nữ sinh hoan nghênh, bởi vậy không có người ngăn cản đám người này ở lại đây ăn cơm. Thẩm Kỳ cười hướng Kiều Dĩ An đi tới, lúc xoay chuyển ánh mắt nhìn thấy Bách Hợp, sắc mặt thoáng cái bắt đầu có chút âm hàn.
Cừu nhân gặp mặt đặc biệt đỏ mắt, lần trước Thẩm Kỳ muốn đánh bóng rổ lên người Bách Hợp, muốn cô bị thương để trút giận thay em họ Lưu Diêu của mình, thứ hai là hận Nhiếp Bách Hợp ngày đó nói hươu nói vượn, nói Kiều Dĩ An có bạn trai, Thẩm Kỳ luôn yêu thích Nữ Thần Kiều Dĩ An, yêu đến tim cũng đau, nhưng Kiều Dĩ An dịu dàng và hồn nhiên làm cho cậu ta không có nổi dũng khí thổ lộ, như sợ hãi mình làm nhiễm bẩn cô, lại không nghĩ đến Nhiếp Bách Hợp trước mặt mọi người vu oan nữ thần của mình, nói cô có bạn trai, Thẩm Kỳ vì thế luôn ghi hận trong lòng, ngày ấy muốn mượn cơ hội giáo huấn cô, kết quả cuối cùng bị Bách Hợp tránh được, tránh né không nói, hơn nữa Bách Hợp còn phản đòn, quả bóng kia bắn đến giữa hai chân, lúc ấy mệnh căn của cậu ta suýt chút nữa thì bị phế rồi.
Giờ nhớ tới đau đớn lúc đó, Thẩm Kỳ vô ý thức kẹp chặt hai chân, thời gian dần trôi cơ bắp hai má bắt đầu run rẩy.
“Này, cậu tránh ra.” Thẩm Kỳ quay đầu lại liếc nhìn một thành viên trong nhóm, sai bảo cậu ta. Nhún vai đắc dĩ, Thẩm Kỳ giơ cằm hướng về phía Bách Hợp, khóe miệng nhếch lên vẻ tươi cười. Thiếu niên cao lớn kia có chút bất đắc dĩ thở dài. Những người này với Thẩm Kỳ là bạn học cùng trường ba năm, lại cùng tham gia đội bóng rổ, tất nhiên biết rõ việc nửa năm trước Thẩm Kỳ bị người dùng bóng rổ nện bị thương thân dưới phải nằm bệnh viện ở nửa tháng, cậu ta cũng biết Thẩm Kỳ hận Bách Hợp. Bởi vậy tuy thấy Bách Hợp là con gái, không quá nhẫn tâm bắt nạt cô, nhưng nghĩ đến thế lực bên ngoài trường của Thẩm Kỳ, hơn nữa bình thường nhà Thẩm Kỳ cũng có chút thế lực, làm người lại hào phóng, lúc đánh xong bóng rổ thường xuyên mời người trong đội ăn cơm uống nước, thời gian dài há miệng mắc quai mà, lúc này Thẩm Kỳ yêu cầu cậu ta tìm Bách Hợp gây phiền toái nên người trong đội cũng không có ý cự tuyệt.
Tuổi này con trai phần lớn đều không hiểu một thứ gọi là nghĩa khí, nhận được Thẩm Kỳ ra hiệu, thiếu niên kia đi tới bên Bách Hợp. Chung quanh bạn học thấy ánh mắt cậu ta bất thiện, cũng đều vô ý thức lùi ra, ở bên trong lớp 12 học sinh phần lớn đều là nam sinh thân thể yếu đuối. Người đội bóng rổ thân thể cường tráng vẫn mang đến cho đám học sinh này áp lực nhất định, mọi người đều tự tìm vị trí ngồi. Bách Hợp còn chưa kịp đứng lên, thiếu niên kia đã đá cái ghế, ra hiệu cô đứng lên.
“Đồ vô dụng!” Cô giơ chân đạp thiếu niên này một cước, bị đá vào đùi thiếu niên này đau thót tim, vô ý thức rụt người lại. Lúc này Bách Hợp mới trong chốc lát điều chỉnh hô hấp đều đặn, quay đầu một lần nữa đi vào trong phòng.
Lúc cô đẩy cửa phòng ra, bạn học cùng lớp thấy cô nhanh như vậy đã trở về, thấy vành mắt cô không hồng cũng không có dấu hiệu giống như chịu qua bị đánh, đều lắp bắp kinh hãi, đứng bên cạnh Tần Chính Kiều Dĩ An vô ý thức hỏi:
“Vừa mới rồi bạn học kia đâu?”
“Tớ cũng không phải thay cậu trông nam sinh, làm sao tớ biết?” Bách Hợp hỏi ngược lại một câu, Kiều Dĩ An không nghĩ tới cô sẽ trước mặt nhiều người nói lời này, khuôn mặt có chút phát sốt, ngay sau đó vành mắt cũng đi theo đỏ lên, cắn môi, nhìn liếc Lưu Diêu, Lưu Diêu cúi thấp đầu không đáp, Thẩm Kỳ thì nhịn không được, lớn tiếng xen vào: “Mày muốn chết à?”
“Tôi muốn chết, cậu muốn thành toàn tôi?” Chứng kiến Thẩm Kỳ khởi động nắm đấm, Bách Hợp nở nụ cười, Thẩm Kỳ trong miệng mắng hai câu, mang theo nắm đấm muốn xông lên, Lưu Diêu vốn luôn phát ngốc lúc này mới giống như kịp phản ứng, kéo Thẩm Kỳ một cái: “Anh, anh muốn làm gì?”
Lưu Diêu và Bách Hợp đều rõ sắp đến ngày thi Đại Học nếu đánh nhau mà bị bắt được, đến lúc đó có khả năng sẽ hủy tiền đồ, Thẩm Kỳ là anh họ cô ta, làm việc nhiều khi xúc động, cô ta không thể để cho Thẩm Kỳ mạo hiểm như vậy.