Bia Đỡ Đạn Phản Công
Chương 827 : Gặp lại hệ thống cung phi (22)
Ngày đăng: 04:06 30/04/20
Người bên cạnh nguyên chủ đã vốn có trung thành và tận tâm, cái quầng sáng thánh mẫu này tác dụng ở trên người một nhà không thể thăm dò ra, bởi vậy Bách Hợp đặc biệt ra khỏi cung Trường Thu một chuyến, cô đi Vương thái hậu bên kia trước, dĩ vãng Vương thái hậu xoi mói thẳng nhíu mày cô, thế mà hôm nay nhìn thấy cô thì thái độ lại ôn hòa không ít, thậm chí cho cô đệm ngồi, bọn hạ nhân tôn kính với cô còn mang theo thân thiết, thậm chí lúc trở lại cung Trường Thu, gặp được Ân Sở vừa mới hạ triều không lâu tâm tình không tốt, hắn nhìn thấy Bách Hợp, tuy nói vẫn là thái độ không tốt, nhưng cũng không phải là quát mắng không ngừng, nói chuyện ôn hòa rất nhiều, thậm chí còn nói đến Ân Nguyên Ấp.
Hắn nói đến Ân Nguyên Ấp, trong đầu vang lên âm thanh hệ thống: “Đinh! Hoàng thượng đối kí chủ thiện cảm độ +5, mượn cớ nói việc thái tử cùng Hoàng thượng, mời Hoàng thượng đi cung Trường Thu, đạt được sủng hạnh của Hoàng thượng, nhiệm vụ hoàn thành, khen thưởng mùi thơm của cơ thể khiến người say mê, thất bại thì thụ hình phạt sấm đánh!”
Hệ thống nói đến nhiệm vụ hoàn thành khen thưởng mùi thơm của cơ thể, ngữ khí rõ ràng gấp mấy phần, hơn nữa nhiệm vụ lần này thất bại quả nhiên trừng phạt bất đồng, lần này sau khi thất bại gặp trừng phạt là sấm đánh, rõ ràng nặng hơn hình phạt châm đâm trước đó nhiều lắm, Bách Hợp nghe thấy thế thì mím môi nở nụ cười.
“Nói chuyện Thái tử? Hoàng thượng nói chuyện gì Thái tử? Chẳng lẽ lại muốn nói việc Thái tử học thuộc Kinh Thi?” Trên mặt Bách Hợp lộ ra vẻ châm chọc, cố ý hỏi ngược lại Ân Sở một câu, bởi vì nguyên nhân xuất thân của Ân Sở, bây giờ cho dù là làm Hoàng đế, nhưng hắn rất mạnh lòng tự trọng, đồng dạng hắn có lòng tự ti rất lớn, xuất thân chính là chỗ mẫn cảm của hắn, không đọc sách biết chữ thuộc Kinh Thi càng là chỗ đau của hắn. Biết rõ hắn đau, Bách Hợp vẫn cứ giẫm vào chỗ đau của hắn, tức thì sắc mặt Ân Sở đại biến, trong lòng nguyên bản cảm thấy thoạt nhìn hôm nay Bách Hợp vô cùng thuận mắt, nhưng lúc này càng nhìn cô càng cảm thấy không thích, tức thì không nói một lời, phẩy tay áo bỏ đi!
“Hoàng thượng đối với kí chủ thiện cảm độ -10, nhiệm vụ đạt được Hoàng thượng sủng ái thất bại, kí chủ gặp hình phạt sét đánh! Hi vọng sau này kí chủ sẽ cố gắng thêm!” Lúc hệ thống nói lời này, ngữ khí âm lãnh. Sau một khắc Bách Hợp chỉ cảm thấy toàn thân như là gặp điện giật. Đầu tiên là da đầu tê rần, một cỗ đau nhức trong đầu dâng lên, ngay sau đó truyền đến các nơi thân thể, dường như cả người đều có chút cứng ngắc.
Một khắc kia dường như thân thể đã không nghe sai khiến. Đau đớn phảng phất từ xương tủy trong thân thể dâng lên. Lại từ tứ hướng tràn ra, làm cho người ta đau đến toàn thân nhịn không được co quắp, trong nháy mắt phía sau lưng Bách Hợp toát ra lượng mồ hôi lạnh lớn, sắc mặt của cô trong nháy mắt tái nhợt trắng bệch, hình phạt sét đánh đau đớn giống như muốn bổ người sống thành hai nửa, thật giống như là da đầu tróc ra, toàn bộ người như bị điện giật lửa đốt, may mà trước đây Bách Hợp thụ qua hình phạt sét đánh, cô cũng sớm nghe đến hệ thống có hình phạt sét đánh, cũng đã liệu có hậu quả như thế, bởi vậy cố ý không hoàn thành nhiệm vụ, cô cắn chặt răng, đau nhức tập kích trên người mình, cô cũng không có kêu lên tiếng, một khắc này tay cô nắm chặt, móng tay suýt nữa bấm vào trong thịt.
Có địa vị sau, lưng eo Ân Sở rất thẳng, lại nhìn Đào Bách Hợp không thuận mắt, hắn bắt đầu lạnh nhạt với Đào Bách Hợp, hơn nữa khắp nơi chèn ép Đào gia, Ân Mẫn- công chúa Trường Bình tỷ tỷ của hắn theo Đào Bách Hợp gả vào Ân gia, liền hâm mộ gia thế Đào Bách Hợp, nằm mơ cũng hi vọng có một ngày mình cũng có thể như Đào Bách Hợp, có thể làm nữ nhân của vua có người đi theo trái phải để ra lệnh, chính nàng ta không có bản lĩnh gì, liền đánh chủ ý trên người đệ đệ, muốn đạt được chỗ tốt trên người đệ đệ, nàng ta bắt đầu liều mạng tặng nữ nhân, thẳng đến dâng Giang Mẫn Châu lên.
Lúc Giang Mẫn Châu còn trẻ là tình nhân trong mộng của Ân Sở, nếu như lúc ấy hắn chiếm được Giang Mẫn Châu, sợ rằng kết quả cuối cùng cũng chính là một giọt máu muỗi, nhưng chính bởi vì giai nhân gả cho người khác, liền đặc biệt khắc cốt ghi tâm, trở thành nốt chu sa trong lòng Ân Sở, từ đó lại khó quên hơn nữa.
Một khắc kia đạt được Giang Mẫn Châu, Ân Sở liền phong nàng ta làm Quý nhân, đồng thời lạnh nhạt với Đào Bách Hợp, lúc này hắn ở trước mặt Giang Mẫn Châu, có thể tìm được cảm giác về sự ưu việt của nam nhân, có thể chính hắn ngày xưa trèo cao không lấy nổi nữ thần trước mặt, bày ra một mặt nam nhân của mình, ngày đó mình nằm mộng cũng không nghĩ tới có thể hái đến kiều hoa, bây giờ chỉ có thể dựa vào hắn, tự nhiên có thể nghĩ trong lòng Ân Sở thỏa mãn vô cùng.
Hắn bắt đầu sủng hạnh Giang Mẫn Châu, yêu nàng ta đến tận xương, Đào Bách Hợp không cam lòng tỏ ra yếu kém, cả đời nàng rất ít chịu khổ đầu, nửa đời người trôi chảy, được cha mẹ thương yêu, gặp được nam nhân ngưỡng mộ trong lòng cũng nguyện ý gả, sau hôn nhân dựa vào quyền thế nhà mẹ đẻ, cung cấp cho trượng phu, nhà chồng không dám khiển trách với nàng một câu, chỗ nào nhận qua lạnh nhạt như thế, lúc Ân Sở sủng ái Giang Mẫn Châu, nàng phát điên, thứ nhất nàng không cam lòng nhìn trượng phu ôm người khác, thứ hai là nàng không muốn tin tưởng mình bại bởi một nữ nhân như vậy, nàng mấy lần náo loạn với Ân Sở, cuối cùng sau khi lập quốc sau lạnh nhạt với nàng rất nhiều, đẩy Ân Sở càng xa cũng sinh ra sát ý đối với Đào gia.
Trượng phu lạnh nhạt cũng không có khiến cho Đào Bách Hợp dừng tay, lúc ấy nàng có thai, vì bức Ân Sở trong cung Giang Mẫn Châu ra, nàng lựa chọn dùng tự sát uy hiếp hắn, cuối cùng Ân Sở không có tới như trước, Đào Bách Hợp suýt nữa mất đi tính mạng của mình, đồng thời mất đi, còn có thai nhi đã thành hình trong nàng bụng mấy tháng,.