Bia Đỡ Đạn Phản Công
Chương 871 : Nam phụ thánh mẫu 12
Ngày đăng: 04:07 30/04/20
Trước kia ở hiện đại Tất Dao Quang đã từng hủ nữ, thế nhưng mà lúc này nếu như nam nhân mình nhìn trúng nếu hủ rồi cô ta thật đúng là không có chỗ khóc. Tất Dao Quang lập tức quyết định mình phải đẹp hơn những gia kỹ này, phải để cho Bách Hợp xem thật kỹ, mình cũng không hề kém những người này, bởi vậy không chút nghĩ ngợi liền nói:”Có gì đặc biệt hơn người chứ, không phải là ca hát khiêu vũ sao, ta cũng sẽ làm!”
Nói xong, cô ta vội vàng phân phó cung nhân cũng thay mình đi lấy một bộ xiêm y như vậy, cung nhân kia trầm mặc một lát rồi lĩnh mệnh đi làm.
Người thời này quan hệ nam nữ cũng không phải nghiêm cẩn bảo thủ như đời sau nghĩ, nếu là thích, thấy thuận mắt, tình một đêm cũng không phải không có khả năng. Niên đại này lượng người rất thưa thớt, quân vương các quốc gia khuyến khích sinh sản, lúc này lưu hành tiền vàng cũng không phải là tiền vàng chính thức sau này mà chỉ là đồng thau, trong niên đại này, thật ra tài phú tối trọng yếu nhất là nhân khẩu mà không phải là tài bảo. Chính vì như thế, quan hệ nam nữ rất cởi mở, gia kỹ cũng không phải bại hoại như tưởng tượng của thế hệ sau này.
Rất nhiều con cái hàn môn thậm chí coi việc có thể trở thành gia kỹ của nhà giàu làm vinh hạnh, rất nhiều gia đình chọn nhi nữ dung mạo thanh tú bán vào phủ người phú quý, một khi được sủng ái cũng không phải là không có cơ hội bay lên đầu cành, rất nhiều thiếu niên nam nữ càng là vì vậy mà ôm mộng phát tài, không coi đây là xấu ngược lại cho rằng tốt đẹp.
Tất Dao Quang muốn tranh giành với những gia kỹ này, muốn cùng bọn hắn biểu diễn, cung nhân này xem ra thực không phải là chuyện gì kỳ lạ quý hiếm cổ quái. Nếu không phải các nàng không có dung mạo xinh đẹp, nói không chừng cũng muốn làm như vậy. Lúc này lượng người rất thưa thớt, các loại lương thực lại có số lượng sản xuất rất thấp, chiến loạn nổi lên bốn phía, rất nhiều người ngay cả cơm đều ăn không đủ no. Nếu trở thành tư sủng của quý tộc, ít nhất có thể nhét đầy cái bao tử, tốt hơn làm nô bộc nhiều. Nếu may mắn được tặng cho quý nhân, đến lúc đó bay lên đầu cành biến thành Phượng Hoàng cũng không phải không có.
Thế nhưng Tất Dao Quang vốn được Triệu Bách Hợp sủng ái, tiến hành bán mình chẳng qua là bất đắc dĩ mà thôi, nếu đã no bụng tự nhiên không có người cam tâm tình nguyện tìm niềm vui cho người khác. Trong mắt cung nhân thì Tất Dao Quang ăn uống no đủ, được sủng ái, mà lại chỉ phải chuyên tâm hầu hạ Bách Hợp, đã là công việc vô cùng tốt, không nghĩ tới cô ta cũng sẽ nguyện ý đi tranh thủ tình cảm, lập tức cảm thấy khó hiểu. Liền nghĩ tới lần này Bách Hợp mở tiệc chiêu đãi còn có mấy công tử nước Tấn, lần này còn có tất cả các vị quan đến đây, nói không chừng cô ta thấy Đại công tử thế đơn lực hơi, hôm nay muốn đổi chỗ dựa khác, đêm nay ý đồ thể hiện thái độ, bởi vậy trong lòng lại thoải mái.
Trong lúc nhất thời trong điện yên tĩnh chỉ có thể nghe được tiếng ca Tất Dao Quang hơi có chút thở dốc. Lúc này sản xuất kỹ nghệ không tiên tiến bằng hiện đại, thế nhưng mà sản xuất đồ vật mọi thứ đều bằng thủ công, có bảo đảm chất lượng. Tóc cô ta quá ngắn nên không thể tạo ra kiểu tóc bay bổng như tiên được, hơn nữa thời gian quá ngắn, bởi vậy chỉ phải tạm thời cho người tìm một đoạn tóc dài để gắn lên tóc, ống tay áo lại vừa dài vừa rộng tay áo, lúc vung tay thì trông như tiên, trông rất mới lạ. Hơn nữa Tất Dao Quang vừa hát vừa nhảy, cô ta lại không phải là người học múa hát chân chính, nói thật ra thì như mấy đứa trẻ nhảy loạn trên TV mà thôi, nhưng không ngờ sẽ tạo ra hiệu quả tốt đến như vậy.
Tuy lúc này Tất Dao Quang hơi mệt nhưng có thể thấy ánh mắt khiếp sợ cùng với tán thưởng của người chung quanh thì trong lòng cô ta rất tự đắc, cô ta tự trang điểm, đôi mắt dùng bút vẽ ra trông rất quyến rũ. Cô ta cũng muốn tô son không ngờ thời đại này quá mức lạc hậu, thậm chí còn không có son phấn, bởi vậy cô ta chỉ phải cho người tìm một loại trái cây màu đỏ thắm, bôi nước trái cây lên môi mình nhiều lần mới tạo ra cảm giác môi son.
Lúc này phu nhân trang điểm phần lớn cũng chỉ là để da trắng lông mi đen, mọi người trong điện thấy trên môi Tất Dao Quang đỏ thẫm, mỗi người đều rất giật mình, trong lúc nhất thời thấy hơi say, bắt đầu còn khiếp sợ tiếng ca mới lạ, lúc này lại thấy trang phục Tất Dao Quang như vậy, rất nhiều người trầm mặc thật lâu, đều nói không ra lời.
Loại phảng phất vạn chúng chú mục này thì Tất Dao Quang mắt sáng lên. Ánh mắt mọi người đều tập chung vào cô ta, cô ta liền bắt đầu nhảy loạn ở giữa sân, trong miệng nghĩ đến cái gì thì hát cái đó. Cô ta hát cái gì mọi người cũng không hiểu, nhảy cũng chỉ là nhảy loạn xạ, thuận tiện vung vẩy ống tay áo, lúc luống cuống còn vấp phải tay áo vào tóc bị trượt chân. Tuy nhiên Tất Dao Quang cũng cố chịu tự mình đứng lên, mọi người không nghĩ cô ta bị trượt chân, chỉ cho đây là vũ khúc mới lạ. Cô ta hát cả buổi, ánh mắt đắc ý khẽ quét từ đám người Triệu Húc Dương cuối cùng mới tới chỗ Bách Hợp.
Khác với ánh mắt si mê của người khác, lúc này ánh mắt Bách Hợp vẫn trong trẻo, bên khóe miệng còn cong lên, tuy nói đang thưởng thức cô ta ca múa biểu diễn, nhưng Tất Dao Quang lại thấy hơi khó chịu.