Bia Đỡ Đạn Phản Công
Chương 919 : Hành trình cáo biệt cuối cùng 34
Ngày đăng: 04:07 30/04/20
Mộ địa được bố trí lớn lao như vậy, lại có âm khí oán khí tẩm bổ, rõ ràng cho thấy người nằm trong mộ này có ý tưởng hy vọng rằng ở trăm năm, ngàn năm sau có thể dùng một phương thức tồn tại khác mà sống lại. Một người phàm như Tào Lan còn có thể mượn bố cục của mộ địa này hoá thành một cương thi cực kì hung hãn. Nếu đúng như Bách Hợp suy đoán, nửa sau của tâm mộ nhất định chôn người thanh niên bản lãnh phi phàm kia, sau tám trăm năm, không biết thực lực của hắn đã được tăng cường thêm nhiều đến mức nào rồi?
Nghĩ đến đây, cô cảm thấy tóc gáy tóc mai đều dựng đứng, thân thể không tự chủ được mà phát run.
Dù là lúc trước gặp phải giao xà, lúc sau đụng độ nữ quỷ, thậm chí bị ao máu dồn đuổi xuống đáy giếng, kích hoạt di thể của Hiếu Võ đế, Bách Hợp từng căng thẳng, từng khẩn trương, nhưng chưa từng có lúc nào cô cảm thấy tử vong ở cách mình gần như vậy, một cảm giác nặng trịch đè xuống lòng cô, sắc mặt cô dần dần trắng bệch.
“Ngươi xác định ở nơi này không có đường ra ngoài?”
Nữ quỷ lắc đầu:
“Xác định không có đường ra, đường vào đã có yêu giao trấn thủ. Nơi này vốn là cục diện có đi mà không có về, nữ tiên trưởng đạo pháp cao thâm, nhất định đã sớm nhìn thấu.” Nữ quỷ nói xong, lại nhìn Lance:
“Nô gia chỉ dám tiễn chư vị đến nơi này, thực sự không thể đi tiếp.” Nó nói xong, Bách Hợp gật đầu, đang muốn sai bảo nó theo đường cũ quay về, nó lại rì rầm bên tai Bách Hợp mấy câu:
“Nữ tiên trưởng hãy cẩn thận, vị đại gia Ba Tư cổ quái này có vẻ rất nguy hiểm, trên người không có chút nhân khí, giống như xác đi thịt chạy, không có oán khí, lại đầy mùi máu tanh, thực không hiểu là thứ tinh quái gì biến thành, thật sự kì quái.” Những lời nó nói chỉ vo ve bên tai một người duy nhất là Bách Hợp, điều này càng nghiệm chứng phán đoán ban đầu của Bách Hợp. Cô gật đầu, đang định bảo nó đưa mọi người quay lại, đột nhiên Lance ngồi ở giữa thuyền cười lên:
“Đều đã tới đây rồi, cần gì phải quay trở lại?”
Triệu Hồng Quỳnh thấy tình cảnh đáng sợ như vậy, không nhịn được thét lớn một tiếng: “Á!”
Lance không chút phật lòng, hắn thậm chí đưa tay túm lấy con thi trùng còn chưa chui hết vào gò má hắn chầm chậm kéo ra ngoài, giống như một chút cũng không cảm thấy đau đớn. Hắn bị thương nghiêm trọng như vậy, trên người đeo đầy thi trùng màu đen, thế nhưng hắn vẫn chưa chết.
Con thi trùng chậm rãi bị hắn rút ra khỏi gò má, thân trùng bên trong da thịt hắn mấp máy khiến da mặt hắn cũng hơi hơi co giật.
Trong lúc làm việc này, Lance vẫn nở một nụ cười ôn hoà, sau khi hắn thong thả lôi được con thi trùng này ra, khuôn mặt vốn trắng nõn của hắn lộ ra một cái lỗ lớn bằng ngón tay máu thịt lẫn lộn, mọi người nhìn mà răng va vào nhau cầm cập, nhưng chuyện càng đáng sợ hơn còn ở phía sau, miệng vết thương đang chảy máu kia sau khi con trùng được lôi ra bắt đầu dùng một tốc độ mắt thường nhìn thấy được khép lại, hình ảnh giống y như trong phim kinh dị, chỉ mất một hai giây, khu vực vừa rồi còn chảy máu đã khôi phục lại bộ dạng như lúc ban đầu, không chỉ không thấy dấu vết của miệng vết thương ở đây, thậm chí máu chảy ra từ miệng vết thương khi nãy cũng không còn tăm tích, gò má hắn lại khôi phục lại thành trắng trẻo nõn nà.
Loại thủ đoạn này khiến mấy người trên thuyền choáng váng đến độ quên cả thở, sắc mặt nữ quỷ cực kì có coi, một giây sau, nó muốn thử ra tay thêm một lần, Lance chuyển đầu nhìn nó một cái, động tác quay đầu của hắn rất có lực, mái tóc vàng kim văng ra một đám giọt nước, sau đó thân hình hắn như một tia chớp bổ nhào về phía Triệu Hồng Quỳnh, Triệu Hồng Quỳnh thấy bóng đen xông về phía mình bất giác đưa tay chắn trước mặt, vung bình an phù lúc nãy Bách Hợp cho, còn đang cầm trong tay ra chặn lại.
Lance thấy lá bùa này, vẻ mặt lộ ra mấy phần kiêng dè, không do dự xoay người túm lấy bà Văn ngồi bên kia vốn đối với hắn không có chút phòng bị nào, trước đôi mắt trợn tròn và cái miệng há hốc của Văn Thấm Nhã, hắn vơ tóc của bà Văn thành một túm kéo lệch cái đầu của bà ta sang phải, lộ ra cái cổ đã có chút nếp nhăn. Phập một cái liền cắn vào.
“Cứu…” Một khắc trước, bà Văn còn toàn tâm toàn ý tin tưởng Lance, vì đây là người đàn ông mà con gái bà ta tin cậy hoàn toàn, cho nên bà ta không thể ngờ mình lại bị hắn ta cắn cổ, đợi phục hồi tinh thần muốn kêu cứu, hai chiếc răng nanh của Lance đã cắm vào động mạch chủ trên cổ bà ta.
Editor: Dung Ly, anh doạ tiểu Hợp sợ rồi!
Dung Ly: …