Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 97 : Cô gái làm dự bị (hoàn)

Ngày đăng: 03:57 30/04/20


Bách Hợp cười một tiếng, kéo mặt nạ dưỡng khí ra. Cô cũng đẩy lùi máy thở ra một chút. Vốn là sau khi cô luyện nội công thì sức lực trở nên rất lớn nên vào lúc này không phí nhiều sức lực đã lấy đi máy thở ô xy của Lục Chấn Đào, lại thấy trên tay anh ta đang cắm ống truyền thuốc duy trì huyết áp cũng rút ra nốt.



Lúc ống truyền rút ra thì máu cũng tuôn ra ngoài theo nhưng cô không để ý. Lục Chấn Đào không có những thứ dụng cụ này trợ giúp càng khiến cho hô hấp khó khăn. Anh ta giống như một con cá rời khỏi mặt nước vậy, trong cổ họng phát ra tiếng vang kỳ quái.



“Mày rốt cuộc muốn làm gì?” Bà Lục thấy tình huống như vậy thì trái tim đau giống như đang sống bị người ta xé ra làm hai vậy, trước mắt tối sầm lại, mềm nhũn liền ngã ngồi ở dưới đất.



“Anh cả quá đau khổ, con chỉ muốn giải trừ thống khổ thay anh ấy mà thôi.” Lúc Bách Hợp thốt ra lời này, ông Lục và Lục Chấn Đào quả nhiên không hổ là cha con, theo bản năng liền nói: “Nó có thể không cần đau khổ như vậy, chỉ cần mày nguyện ý cắt thận cho nó.”



Nghe nói như vậy, Bách Hợp không nhịn được liền bật cười: “Cha, cha có từng nghĩ tới không, con cũng là con gái của cha mà? Tại sao con lại phải cắt thận? Tại sao con phải vì anh ấy mà hiến xương, hiến tủy rồi giờ lại hiến thận? Sau này lúc không còn gì để hiến nữa có phải là toàn bộ tâm can tỳ phế của con đều cho anh ấy? Nếu như thế giới thật sự có phương pháp di dời đi đau khổ gì đó thì sợ rằng cha mẹ đều chuyển hết đau khổ trên người của anh cả sang cho con rồi.” Bách Hợp một mặt vừa nói, một mặt rút từ trong ba lô ra lá bùa màu vàng đã sớm chuẩn bị, đưa ngón giữa sau khi cắn chảy máu ra bắt đầu vẽ trên lá bùa đó.



Những năm này đạo thuật của cô thành tựu cũng không đặc biệt cao. Dù sao thời gian cũng ngắn quá. Nhưng ít ra nếu là dùng máu vẫn có thể vẽ ra một bùa chú có uy lực to lớn. Cô vẽ xong một lá cầm ở trên tay lại lần nữa lấy ra một lá khác.



“Mày là con gái tao. Nếu như đã biết mày là do tao sinh thì nên nghe lời tao. Lục Bách Hợp, nhân lúc bây giờ tao còn chưa tức giận thì mày tốt nhất nên nghe lời một chút. Nếu không tao sẽ khiến mày muốn sống không được, muốn chết không xong.”



Ông Lục nghĩ đến lúc trước con gái kỳ quái có thể nhảy xuống từ tầng mười bảy mà vẫn có thể bình an vô sự thì thật ra trong lòng cũng có chút sợ hãi. Nhưng lại thấy con trai ở bên cạnh phải chịu khổ thì vẫn không nhịn được uy hiếp một câu.
Cô cười lạnh hai tiếng, biết cả đời vợ chồng nhà họ Lục sẽ chịu hành hạ vô tận mới có thể bỏ đi nỗi ác khí trong lòng.



Bởi vì Bách Hợp có năm mươi vạn cho nên mới thuê một căn nhà nhỏ bình thường, một mặt luyện võ công, một mặt đi học, rất nhanh thời gian đã trôi qua năm sáu năm. Bây giờ Bách Hợp đã mười chín tuổi. Giá trị thuộc tính mị lực của bản thân cô mặc dù hơi thấp nhưng bởi vì vóc người của Lục Bách Hợp vốn thanh thuần mỹ mạo, nếu so với Phan Kim Liên lúc ban đầu tuy dung mạo có đẹp nhưng thật ra thì đạt được thắng lợi nhờ khí chất mị hoặc mà nói, tướng mạo của Lục Bách Hợp tinh xảo hơn rất nhiều. Hơn nữa Bách Hợp luyện tập Cửu Dương Chân Kinh nên trên người tự nhiên có một khí chất lạnh nhạt vì vậy sau khi lên đại học, mặc dù thành tích không được tốt lắm nhưng vẫn là người đẹp nổi danh giống như lúc ở trường trung học.



Bây giờ Lục Thiên Hợp đã vừa tròn hai mươi ba tuổi, cô dự thi nghiên cứu sinh. Bách Hợp học cùng một trường với cô. Trong nội dung câu chuyện, Lục Thiên Hợp đã đoạt đi đoạn tình yêu duy nhất trong tâm khảm Bách Hợp. Vợ chồng nhà họ Lục đã giải quyết, đương nhiên Bách Hợp không thể nào bỏ qua cho Lục Thiên Hợp. Vì vậy cô học cùng trường với Lục Thiên Hợp. Lục Thiên Hợp ở trường trung học cũng là một học sinh rất nổi tiếng, thành tích tốt đẹp, cũng rất khí chất. Nhưng sau khi Bách Hợp cũng lên trung học, những người ngày trước thảo luận về Lục Thiên Hợp dần dần chuyển qua thảo luận về Lục Bách Hợp. Lại bởi vì tên của hai người chỉ kém một chữ ngược lại lại khiến cho Lục Thiên Hợp nổi giận.



Tiếp theo chính là ác mộng của Lục Thiên Hợp. Mỗi người bạn trai mà cô qua lại thì Bách Hợp sẽ nhân cơ hội xuất hiện để gặp mặt. Nếu là ngầm ngầm có thầm mến cô ta thì Bách Hợp sẽ ở trong tối đánh những người này phải vào bệnh viện. Chỉ cần ai bày tỏ với Lục Thiên Hợp thì kết quả ngày thứ hai nhất định là ở trong bệnh viện, cũng không dám ra ngoài nữa.



Trong lúc nhất thời, Lục Thiên Hợp tựa như một ôn thần vậy, không ai dám bảy tỏ với cô ta, không ai dám lui tới với cô ta. Mà trong trường đại học xuất hiện một tin tức là Lục Thiên Hợp có người theo đuổi thần bí hoặc kẻ thù, cứ như vậy liền đi đôi với cuộc sống luôn luôn phong phú, nhiều vẻ của Lục Thiên Hợp cho đến khi tốt nghiệp.



Cô ta cũng coi là một người ưu tú như vậy nhưng đến cuối cùng cũng không có người hỏi han. Lục Thiên Hợp là một cô gái tính tính không chịu được tĩnh lặng. Cô ta trời sinh vốn là người mạnh vì gạo, bạo vì tiền. Không có được sự yêu thương của cha mẹ, cô vội vã để nhận được trong tình yêu nam nữ. Không biếtcó gặp phải cô ta có số phận cô đơn hay không mà trong đời ngoại trừ hai người bạn trai ở trường học bị Bách Hợp cướp mất thì cô cũng không kết giao với người khác. Cho dù sau này có người vì nhà họ Lục mà tiến hành cưới xin thì chẳng biết tại sao trên người chồng cô ta thường xuyên có thương tích, trong ánh mắt nhìn cô mang theo oán hận và bất mãn, đến cuối cùng bắt đầu động chân động tay với cô, cô ta ẩn nhận chịu đựng cũng cả đời không hạnh phúc.



Lúc vợ chồng nhà họ Lục năm mươi tuổi đã trông giống như người bảy tám chục tuổi. Đau đớn hành hạ khiến cho bọn họ sớm không thể chịu đựng được, nhịn được mấy năm cuối cùng tự sát mà chết.