Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 977 : Cuộc chiến ánh sáng và Bóng tối 24

Ngày đăng: 04:08 30/04/20


Bách Hợp cười lạnh ra tiếng, không còn dáng vẻ giả vờ nhu nhược nữa, giọng nói nghiêm túc:



“Đại nhân, ngài nên khắc chế một chút, quý tộc thân sĩ chân chính, không nên ép buộc phụ nữ. Tôi không hề cảm thấy hứng thú với Anna, cũng không muốn biết lợi ích trong lời đại nhân là gì…” Cô còn chưa nói hết, Artturi đã cười: “Tôi đã rất kiềm chế rồi, nếu không bây giờ nữ sĩ, em sẽ không đứng ở đây đâu. Nếu em không hứng thú với Anna, vậy Quang Minh tế nửa tháng sau thì sao? Andrew nói với tôi, ông ta chuẩn bị giao cho em một sứ mệnh để hoàn thành, tin tôi đi, không có tôi đi cùng thì em sẽ chết ở đó.”



Anh nói xong, buông Bách Hợp ra.



Vừa rồi không biết có phải ôm quá chặt không, lúc này anh vừa buông tay, đêm gió thổi tới, Bách Hợp vô ý run rẩy, anh thờ ơ lạnh nhạt, cuối cùng vẫn kéo Bách Hợp vào lòng.



“Lúc này thân sĩ chân chính không phải nên cởi áo khoác đưa cho tôi mặc vào mới đúng chứ đại nhân?”



“Thân sĩ thông minh thật sự sẽ không cởi áo khoác đưa cho nữ sĩ, bởi vì cơ thể của thân sĩ ấm áp hơn quần áo của anh ta.” Hai người đều ý thức không nhắc lại chuyện ban nãy, Lyon vội vàng đánh xe ngựa qua, vừa lúc nhìn thấy Bách Hợp ngửa đầu trừng Artturi, gương mặt luôn lãnh đạm dè dặt kia của anh bây giờ lại lộ ra ý cười.



Cuối cùng Bách Hợp vẫn không có thể trở lại thần điện, ngược lại theo Artturi lên xe ngựa, lâm viên vũ hội hoàng gia cách thần điện rất xa, đại giáo chủ Andrew đã tự rời đi, ném cô xuống, vợ chồng Roman còn đang mặc sức vui chơi ở vũ hội. Dường như không muốn rời đi, nhìn Artturi rụt rè thủ lễ, thực ra thái độ cường ngạnh, hoàn toàn không cho cô cự tuyệt đỡ cô lên xe ngựa, nhưng anh vô cùng khắc chế, không làm ra điều gì quá kích khiến Bách Hợp khó chịu.



Lyon cũng không chuẩn bị phòng cho Bách Hợp, cô rửa mặt xong rồi ở lại phòng Artturi. Ở đây không có quần áo nữ, cô mặc áo ngủ của Artturi, áo ngủ bằng nhung rộng lớn gần như sắp rơi xuống, cô dùng dây lưng buộc vào eo. Trong gian phòng trừ giường ra, trước cửa sổ còn bày một sô pha thật dài, trong phòng trừ sạch sẽ đơn giản thì không có trang trí khác, cũng khiến người ta cảm thấy giống Artturi, toàn bộ gian phòng đều bày ra cá tính độc đáo của anh. Có vẻ vô cùng tẻ nhạt.



“Andrew muốn thêm em vào đội ngũ thử luyện.” Artturi tắm xong thì mặc áo choàng tắm ra ngoài. Mái tóc vàng nhạt ướt đẫm, màu sắc có vẻ đậm hơn một chút, lúc anh đi thì đôi chân dài như ẩn như hiện, phía trên lộ ra lồng ngực. Bách Hợp chỉ liếc mắt nhìn, rồi quay mặt đi, nghe anh nói, lại nghiêng đầu:
Bách Hợp hỏi xong, Artturi lập tức khép mi mắt, vài sợi tóc ướt dán trên trán anh: “Nếu anh nguyện ý giúp em, nữ sĩ, em có đồng ý trả giá cao không?”



Câu nói của anh khiến Bách Hợp á khẩu không trả lời được, rất lâu nói không nên lời.



“Đại nhân muốn tôi trả giá thế nào?”



“Sau khi chuyện thành công, rời khỏi thần điện, rời khỏi Noiret với anh, gia tộc Artturi, cần một phu nhân đại công tước, nữ sĩ.” Anh nói: “Nếu không có việc gì, vì sao anh phải giúp em chứ? Nếu em thuộc về anh, đương nhiên anh sẽ là kỵ sĩ trung thành với em, chuyến thử luyện này, anh sẽ đích thân theo em.”



Đến sáng sớm hôm sau, lúc xe ngựa của gia tộc Artturi cách trang viên một khoảng, trong đầu Bách Hợp vẫn vang lên câu nói của Artturi, chắc chắn đây là lời cầu hôn, bị anh nói thành chuyện đương nhiên giống hệt phong cách của anh, lúc anh nói chuyện hơi nhướng mày, phối hợp với ánh mắt thản nhiên và lãnh đạm từ trên cao nhìn xuống, dường như còn rành rành trước mắt, sự tình thoáng chốc rơi vào vòng xoáy buồn cười.



Vì trở thành thánh nữ, vì hoàn thành nhiệm vụ, Bách Hợp phải tham gia thử luyện thánh nữ, mà nếu cô muốn hoàn thành thử luyện, cô phải cần Artturi giúp, mà Artturi yêu cầu cô phải trả giá cao, chính là muốn cô rời khỏi thần điện, cùng anh rời khỏi đế đô Noiret.



Loại sự tình này làm Bách Hợp nhớ tới đều muốn cười lạnh, người đàn ông giảo hoạt như Artturi này, anh gian trá như hồ ly, anh ném vấn đề tiến thoái lưỡng nan này cho cô, nói xong anh rời đi, còn nói cho Bách Hợp không gian suy nghĩ, đáng tiếc tối hôm qua anh đi rồi, Bách Hợp không thể ngủ yên, lúc trở lại thần điện sắc mặt còn hơi tái.



Cô đẩy cửa phòng mình ra, thấy kỵ sĩ khôi giáp Brian ngồi trong phòng cô, không biết đang suy nghĩ gì, khóe môi lộ ra nụ cười quỷ dị.