Biên Nhược Thủy
Chương 96 :
Ngày đăng: 20:28 19/04/20
Tôi vừa đi vừa suy nghĩ, bỗng nhiên điện thoại trong túi rung lên, rung thật lâu tôi mới cảm thấy được. Chờ tôi cầm điện thoại ra, đã có 3 cuộc gọi nhỡ, toàn bộ đều là thầy chủ nhiệm gọi tới.
Bình thường thầy chủ nhiệm có việc gấp mới gọi điện thoại, nếu trêu chọc thì chỉ gửi tin nhắn. Cho nên nhìn thấy 3 cuộc gọi nhỡ, lòng tôi liền căng thẳng, sợ Biên Nhược Thủy xảy ra chuyện gì.
Ngay sau đó điện thoại lại reo lên, tôi mau chóng ấn phím nghe, tiếng nói to rõ ràng của thầy chủ nhiệm liền lập tức truyền đến.
“Tống Thiên Lộ, dặn em một việc, em tất yếu phải nhớ kỹ.”
Lời thầy chủ nhiệm khiến tôi chẳng hiểu ra sao, tôi hỏi lại: “Chuyện gì?”
“Nếu Tiếu Vĩ muốn em dẫn em ấy đến trường học chơi, em nhất định phải tìm cớ từ chối.”
Tôi càng không rõ, “Tiếu Vĩ tới trường học làm gì? Hơn nữa, em không dẫn cậu ấy đi, tự cậu ấy cũng biết đi mà.”
“Em không hiểu à, tóm lại đừng để em ấy tiếp xúc với học sinh của tôi, trước khi tán được em ấy, phải che dấu kỹ tuổi của tôi.”
Tôi hừ một tiếng, “Thầy cảm thấy có thể thành công sao? Hay thầy bị nóng đầu!”
Ngữ khí của thầy chủ nhiệm tựa hồ rất chắc chắc, “Tối thiểu hiện tại em ấy rất có hảo cảm với tôi, chờ gạo nấu thành cơm, tuổi tác so với cảm giác sẽ không là gì cả.”
“Thật sự?” Ta có chút không tin.
“Thật sự, mấy ngày này em ấy đều đến nhà tôi ăn cơm, lần trước còn gì kia …”
“Gì?” Tôi bị tốc độ của bọn họ làm cho hoảng sợ.
Thầy chủ nhiệm nở nụ cười hai tiếng, sau đó khí định thần nhàn nói với tôi: “Mấy chuyện nhỏ này cậu còn không biết sao? Bất quá cũng không tính là gì.”
Tôi không khỏi đổ mồ hôi lạnh, hoa đầu chóng mặt lớ ngớ đáp ứng yêu cầu của thầy chủ nhiệm. Vốn chuyện chẳng liên quan gì đến tôi, thế mà hiện giờ tôi lại chung hội chung thuyền với thầy. Tôi lui cũng không xong, mà tiến càng không được, lui sẽ bị Tiếu Vĩ nói tôi lừa cậu, sẽ nói tôi giúp kẻ xấu làm việc ác.
Thật không rõ vì sao tôi và Biên Nhược Thủy đến với nhau thật gian nan, mà bọn họ không chút trắc trở nào đã kết hợp với nhau. Hơn nữa, bọn họ chẳng chút nào lo lắng cho ngày sau, không cần thừa nhận áp lực của người nhà. Chỉ có điều tuổi cách nhau quá xa, nhưng ngẫm lại con gái 20 mấy còn lấy ông già 60 mà, thế nên đây chẳng có gì.
“Uh!”
Lúc tôi đi tới cửa, liền thấy một cô gái đang cười cười đứng ở đó, vốn tôi cho rằng cô ta đang đợi nói chuyện với quản lý vừa nói chuyện cùng tôi. Kết quả cô ta ‘hi’ một tiếng, ánh mắt của tôi cùng cô đối diện nhau, liền phát hiện đó là Trương Kỳ Kỳ, trong nháy mắt kinh ngạc không thôi.
“Em cũng tới đây à?” Tôi có chút xấu hổ mà hỏi thăm.
Trương Kỳ Kỳ không hề mất tự nhiên, thoải mái nói với tôi: “Em muốn tìm việc làm thêm vào mùa hè a! Đúng lúc thấy cái này, nên tới đây thử xem. Không nghĩ tới gặp lại anh, vừa rồi em đã phát hiện ra anh, nhưng không có cơ hội chào hỏi.”
Nói thật, vừa rồi tôi đảo mắt qua đám người, lại không thấy cô ta. Cũng khó trách không phát hiện, cô ta thay đổi quá nhiều, gương mặt mượt mà trước kia đã trở nên gầy, cả người cũng ốm hơn, tôi đứng ở bên cạnh mà ngửi thấy mùi nước hoa nồng nặc.
“A, vậy em trở về bằng gì?” Tôi hỏi.
Trương Kỳ Kỳ hướng tôi cười, “Anh của em tới đón.”
“A, vậy tôi đi trước.” Tôi liều mạng qua loa .
Trương Kỳ Kỳ giữ chặt y phục của tôi, ý tứ hàm xúc không rõ liếc nhìn tôi, hỏi: “Anh đổi số điện thoại à? Năm nay anh thi vào đại học đúng không? Anh thi ở đâu ?”
“Không đổi, vẫn dùng số cũ.”
“A, vậy sau này thường xuyên liên lạc.”
“Ân…”
Tôi thở dài một hơi, nhanh chóng đi ra ngoài, ngay cả lời tạm biệt cũng không nói.
Ngoại trừ ngoài ý muốn gặp được Trương Kỳ Kỳ, hôm nay coi như thu hoạch rất khá, tối thiểu nhất là – từ đây đến khi nhập học, cũng có thể tìm loại công việc như thế này. Không tốn nhiều thời gian, lại được đãi ngộ tương đối khá.
Tôi có chuyện vui như thế, tự nhiên liền hy vọng nhanh báo cho Biên Nhược Thủy biết, nhớ tới ánh mắt khâm phục cùng sùng bái của em, các tế bào toàn thân tôi đều sôi sục.