Biên Niên Sử Nam Thiên Quốc

Chương 121 : Cổ Thần giới

Ngày đăng: 11:55 18/04/20


“Lên!”



Ngoại môn chúng đệ tử Triệu Thánh Tông có đến ngàn vạn người, điên cuồng gào rú phi thiên lao đi trong mây mù.



Vân Mộng Đảo, kì đảo Nhân Vương mấy mươi năm trước phát hiện, tại đó có lực lượng tối cao Thần Tuyền.



Triệu Kim Nam thân mặc Cẩm bào hoa lệ, khuôn mặt chú mục hải vực biến chuyển phía dưới.



“Sắp rồi, nhất định sẽ xuất hiện!”



Trong mắt Triệu Kim Nam ánh nên tia kì vọng khát khao.



“Tông chủ, ngàn vạn đệ tử Thánh Tông ta đều góp mặt đầy đủ!”



Trưởng lão nội sự đường Kiệt Xương hưng phấn lên tiếng.



Triệu Kim Nam gật đầu nói:



“Chỉ cần thực sự có được Thần Tuyền, Thánh Chiến đạo của bổn vương nhất định không sợ Ma giới với Giao Trì Cung công kích!”



Bỗng, một tên đệ tử nội môn Triệu Thánh Tông kích động hét lên:



“Tới rồi!”



Trăm ngàn tu tiên giả theo tiếng hô lớn, chú mục vào dị tượng mây mù dần xuất hiện dày đặc ở khu vực hải lưu biến chuyển.



“Ầm!”



Một âm thanh trầm đục nổ vang, tiến đến là một làn sóng kéo dài ra khắp bề mặt nước biển không dứt, sóng nước sôi trào.



Từ trên không trung chiếu xuống một mảnh sáng rực rỡ, từng mô đất kẽ đá hư ảo xuất hiện.



“Chỉ tự nhiên xuất hiện như vậy, Vân Mộng Đảo này nhất định có trận pháp che lấp, nhưng trận pháp có thể khiến Vân Mông đảo biến chuyển quỹ tích liên tục như vậy, người tạo ra trận pháp này thật sự quá đáng sợ!”



Kiệt Xương trưởng lão sợ hãi than.



Chúng đệ tử cũng thi nhau hít thở điều động khí tức, kiềm chế hưng phấn trong lòng.



“Grao!”



Hư không bỗng nổ vang một tiếng gầm rú lớn, cả một hòn đảo từ từ xuất hiện, lại liên tục có mây mù phun ra.



“Ầm!”



Một tiếng nổ vang cuối cùng, Vân Mộng đảo truyền thuyết triệt để xuất hiện trước toàn bộ tu tiên giả.



“Thần huynh, lần này cuối cùng ta cũng may mắn được đặc cách thu nhận làm nội môn đệ tử Triệu Thánh Tông!”



Một nam tử áo trắng cảm giác may mắn nói.



Bên cạnh nam tử áo trắng có một nam tử áo đen cũng khẽ khàng gật đầu, cố kiềm chế kích động:



“Chỉ cần có thể đắm mình trong Thần tuyền, nhất định có thể lên đến Tiên Giới giết tên Trưởng lão đó, dám động vào nương tử của ta, ta cho hắn sống không bằng chết!”



Từng loại suy nghĩ xuất hiện trong mỗi Tu tiên giả, trước hết là thù hận trong lòng, chỉ cần có thể có được Thần Tuyền, có được thực lực, sau này trả thù cũng chỉ là chuyện sớm muộn.



Tiếp theo đến là loại suy nghĩ được sùng bái, nghĩ đến đây loạt tu tiên giả lại ngước nhìn phía Triệu Kim Nam, chỉ cần có được lực lượng như Nhân Vương, có phải là cũng sẽ được ngàn vạn người sùng kính như vậy, loại chuyện này thật quá kích động.



“Nhân Vương có lệnh, tiến!”



Một trưởng lão Triệu Thánh Tông bỗng hô lớn, nhất thời, loạt tu tiên giả như chỉ chờ thời khắc này, mỗi người đều điên cuồng lao vào Vân Mộng đảo.



“Ầm ầm ầm ầm!”




Triệu Kim Nam trừng mắt lên nói, quanh thân khí thế Bán Thần liền trực tiếp hư thoát, Tín ngưỡng lực lượng cuồn cuộn nhất thời phun trào ra.



Hai lão giả lập tức giật mình, khí thế kia dường như có chút quen thuộc.



Lão giả khuôn mặt khắc khổ lại kêu lên:



“Giả dạng Thánh tổ, xem ra tên này muốn chết rồi!”



Lão giả khuôn mặt bi ai cũng lộ bộ mặt căm phẫn nói:



“Đánh chết hắn!”



Triệu Kim Nam trực tiếp phát hoảng, vừa rồi trong khí thế của hắn có pha một chút khí thế kiếp trước của Nhân Thánh, vốn muốn trực tiếp trấn nhiếp hai người này, sau đó bắt bọn họ dẫn kiến đến Cổ Thần tộc. Nhưng không ngờ hai lão giả này lại cho rằng hắn càn rỡ, giả thần lộng quỷ muốn lừa gạt bọn hắn. Cho nên với bản tính ngấm máu của Cổ Thần tộc cố chấp. Hai lão giả không muốn nói nhiều lời, trực tiếp liền vung tay lên đánh hắn.



“A!”



Triệu Kim Nam sững sờ.



“Đánh chết hắn đi!”



Lão giả khuôn mặt bi ai hung dữ lao tới, căn bản đúng là một lời không hợp liền đánh nhau.



Lão giả khuôn mặt khắc khổ cũng nở nụ cười lạnh hèn mọn:



“Lâu rồi lão phu chưa được tắm táp Thần Hồn ngoại giới, tên này hình như có biết chút ít về Tín Ngưỡng pháp lực, là đồ đại bổ!”



Triệu Kim Nam phẫn nộ quát lớn:



“Cổ Thần tộc dám khi sư diệt tổ?”



Hai lão giả căn bản không thèm nghe hắn nói nhiều lời, lão giả khuôn mặt bi ai đã vung bộ y phục thùng thình chùm xuống đầu hắn.



“Tỏa Y Pháp!”



Lão già khuôn mặt bi ai hưng phấn nói.



Triệu Kim Nam nhìn khuôn mặt hèn mọn của hai lão giả, muốn tức không nói lên lời. Tỏa Y Pháp cái mẹ gì, đây không phải là chùm bao đánh chó sao? Hai tên ti tiện Cổ Thần Tộc.



Triệu Kim Nam gào lên:



“Mau dừng lại!”



“A, hắn muốn phản kháng?”



Hai lão giả vẫn ti tiện nói.



Lão giả khuôn mặt khắc khổ bỗng cầm một cây trường tiên dài nửa trượng, nở nụ cười lạnh.



Triệu Kim Nam nhìn thấy trường tiên liền biến sắc:



“Hắc Mộc Cương Tráo!”



“Hai lão già vô sỉ, mau dừng tay!”



Triệu Kim Nam hoảng sợ gào lên.



“A, ngươi cũng biết đây là Hắc Mộc Cương Tráo!”



“Được, cho hắn nếm mùi lợi hại đi!”



Lão giả khuôn mặt khắc khổ bơm thêm, lão giả khuôn mặt bi ai hưng phấn ngửa cổ cười ti tiện.